Lọc Truyện

Vợ Yêu Chạy Đâu Cho Thoát - Ôn Tử Du

Ôn Tử Du läc läc đầu, nhất định là ảo giác, một người đã hôn mê suốt ba năm sao có thể vì được cô chăm sóc một ngày và nằm bên cạnh một đêm mà thần kỳ tỉnh lại được?

Huống hồ, cô không hề hy vọng anh sẽ tỉnh lại.

Nếu Lục Cẩn Húc tỉnh lại vào lúc này, vậy Lục gia rất có khả năng sẽ vứt bỏ cô, đầu sỏ tội ác khiến Lục Cẩn Húc hôn mê ba năm như cô hoặc sẽ bị đưa trở lại nhà giam, hoặc sẽ vì sự thống hận của nhà họ mà lặng lẽ bị giải quyết.

Ngoài ra, Lục Cẩn Húc, người vốn đang có cuộc sống rực. rỡ thuận buồm xuôi gió bỗng nhiên lại bị kẻ khác hủy hoại, rơi vào hôn mê suốt ba năm, khi nhìn thấy người đã đẩy mình vào nông nỗi này lại ở ngay trước mắt tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô.

Cho nên bất luận thế nào Ôn Tử Du cũng không hy vọng Lục Cẩn Húc tỉnh lại, sự trở lại của anh chắc chẵn là một tràng ác mộng đối với cô.

Nhưng rất nhanh không báo trước cô đã rơi vào một cơn ác mộng khác trước.

Một tháng sau, Ôn Tử Du đều lau người, học cách xoa bóp cơ bắp cho anh, trừ lúc ăn cơm hầu như đều một tấc không rời ở cạnh Lục Cẩn Húc.

Trong lúc xoa bóp, cô sẽ đặc biệt chú ý đến phản ứng của anh, bất luận cô khẽ dùng lực hay là cố ý làm vài động tác nhỏ ở những chỗ khiến người ta ngứa ngáy thì Lục Cẩn Húc cũng không có bất kỳ phản ứng nào.

Cuối cùng Ôn Tử Du cũng có thể xác nhận sáng hôm đó nhất định là ảo giác.

Cô thả lỏng cảnh giác, buổi tối không còn cuộn tròn trên sô pha trong phòng nữa mà trở về giường ngủ một giấc.

Giường của Lục gia thật sự rất thoải mái, có giường mà không thể ngả lưng đối với thân thể của cô mà nói quả đúng là một loại cực hình.

Nằm trên chiếc giường êm ái, dựa vào chiếc gối mềm mại, đắp chăn bông ấm áp, cảm giác thư thái an nhàn đã lâu không có này khiến Ôn Tử Du suýt chút đã bật khóc, bởi đã lâu lắm rồi cô không không được ăn một bữa cơm nóng hổi, ngủ một giấc ngon lành như bao người bình thường khác.

Một tháng này ở nhà họ Lục tuy rằng vất vả nhưng cũng đủ khiến cô cảm thấy an yên.

Ôn Tử Du thậm chí còn cảm thấy nếu có thể mãi mãi tiếp tục như vậy, tranh thủ cơ hội ra ngoài gặp mẹ, vậy đã là rất tốt rất tốt rồi.

Trong cơn mơ màng, cô ôm lấy những mộng tưởng tốt đẹp mà dần dần nhắm mắt, nhưng bỗng nhiên lại bị một thân thể nóng rực như lửa đốt hung ác đè lên.

“Anh là ai! Buông ra, thả tôi ral", Ôn Tử Du kinh hãi bừng tỉnh, liều mạng giãy giụa vùng dậy.

Cô theo bản năng cho rằng là Lục Cẩn Húc tỉnh lại, nhưng khi đưa tay dò dẫm chạm tới thân thể người đàn ông ở đầu giường bên kia thì kinh hãi trợn tròn hai mắt, anh vẫn năm ở bên cạnh cô! Người đàn ông trên người cô không phải anh!

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận