Lọc Truyện

Vợ Yêu Chạy Đâu Cho Thoát - Ôn Tử Du

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ Ôn Tử Du lập tức rời khỏi đây, cô thực sự rất xấu hổ phải đối mặt với người đàn ông này, cho dù anh không hề có ý thức.

Vừa rời khỏi gian phòng của Lục Cẩn Húc thì ông cụ đã đang đứng ngoài đợi cô rồi.

"Hôm nay là lần đầu tiên cô chăm sóc Cẩn Húc, thế nào, có làm được không?”

Ôn Tử Du gật đầu, nhưng đột nhiên nghĩ tới người đàn ông mình gặp hôm nay, tất nhiên, anh rất tuấn tú, cũng không phải rất khó tiếp nhận, chỉ là, cô vẫn có chút khó vượt qua rào. cản trong lòng.

Có lẽ thời gian dài rồi cô sẽ làm quen với nó thôi. "Không vấn đề”.

Ông cụ Lục gật đầu, lập tức một người đàn ông mặc vest đen bước vào, cầm trên tay là hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ.

"Đây là giấy đăng ký kết hôn của hai đứa, tôi sẽ bảo quản hộ, cô không có ý kiến gì chứ?”

Ôn Tử Du lắc đầu, ý tứ của ông cụ không thể rõ ràng hơn, giấy đăng ký kết hôn năm trong tay Lục gia, có nghĩa là cô chỉ tạm thời đội cái danh mợ chủ này mà thôi, không địa vị, không tự do, thậm chí tờ giấy chứng nhận kết hôn này có khả năng biến thành giấy ly hôn bất cứ lúc nào, cô cũng sẽ bị tống cổ trở lại nơi khiến mình gặp ác mộng liên miên đó, hoặc đơn giản là để cô biến mất khỏi thế giới này.

Ôn Tử Du không để tâm tới địa vị, nhưng cô quan tâm tới tự do, tờ giấy chứng nhận kết hôn này là gông cùm của cô, nhưng cũng là ánh sáng duy nhất giúp cô thoát khỏi tình trạng khốn khó, cô chỉ có thể dựa vào một tấm giấy chứng nhận màu đỏ để đổi lấy sự tự do sau này.

Thấy cô còn được tính là thấu tình đạt lý, ông cụ Cố gật đầu: “Không có việc gì thì đi theo thầy mát xa học cách xoa bóp cho Cẩn Húc đi, nhớ kỹ, chiếu cố sinh hoạt thường ngày của Cẩn Húc là một phần trách nhiệm của người làm vợ như cô”.

Ôn Tử Du trả lời xong liền trở lại phòng của Lục Cẩn Húc, thầy mát-xa thấy cô đi vào thì ra hiệu cho cô ngồi sang một bên xem trước.

Ôn Tử Du phối hợp ngồi xuống, nghiêm túc nhìn cơ bắp của người đàn ông trước mắt được xoa nản lặp lại thì thầm kinh ngạc trong lòng.

Chỉ thấy cơ bắp của Lục Cẩn Húc- người đã năm hôn mê nằm liệt trên giường suốt ba năm ròng rã không hề có dấu hi ¡ teo rút, cũng có thể phán đoán được ra tay nghề của thầy mát-xa này vô cùng phi phàm.

Nếu cô học được kỹ thuật xoa bóp này, nói không chừng cũng có thể giúp mẹ mình giống như Lục Cẩn Húc, cho dù bại liệt nãm giường cũng có thể bảo đảm sự khỏe mạnh cho cơ bắp toàn thân.

Nhớ tới người mẹ đã ba năm không gặp, đôi mắt Ôn Tử Du liền tối sầm lại.

Năm đó mẹ cô bị hành vi vô liêm sỉ của ba người Cố gia mà bị chọc tức tới mức đột quy nằm liệt giường không dậy nổi, hiện tại, cũng không biết đã phục hồi đến đâu.

Lý do chủ yếu cô nhất định phải ra tù càng sớm càng tốt không đơn giản chỉ vì thoát khỏi thống khổ mà cô càng muốn

có thể ra ngoài chăm sóc mẹ mình.

Do đó vì mẹ, cô cũng phải tận dụng cơ hội gả vào nhà họ Lục lần này để giành lại tự do.

Mát-xa xong trời cũng đã tối, Ôn Tử Du tiễn người xong thì ra ngoài ăn tối, ông cụ lại phân phó cô: “Nếu đã lĩnh chứng rồi thì từ nay cứ ngủ cùng Cẩn Húc đi”.

Mệnh lệnh của ông cụ không cho phép từ chối.

Nếu đã vì mục đích xung hỉ thì phải tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc.

Bàn tay cầm đôi đũa của Ôn Tử Du khựng lại, gật gật đầu.

Chung quy cũng chỉ là ngủ cùng một người thực vật, người không thể cử động, nói chuyện vẫn an toàn hơn nhiều so việc chung đụng với những kẻ trong tù muốn giết chết cô bất cứ lúc nào kia.

Vì vậy ngủ chung chỉ là ý trên mặt chữ.

Ăn cơm xong, Ôn Tử Du thành thật trở về phòng của Lục Cẩn Húc, để phù hợp với hoàn cảnh, chăn ga gối đệm trong phòng được đổi sang màu đỏ tươi, trên bàn còn thắp hai cây nến đỏ, đèn đã bị tắt đi, thứ thắp sáng duy nhất trong căn phòng chỉ còn ngọn lửa đỏ khiến cả căn phòng nhuốm một màu sáng ấm áp.

Ôn Tử Du đi đến bên giường nhìn người đàn ông đang nằm trên đó, dưới sự chiếu rọi của ánh nến gương mặt của anh dịu hòa đi rất nhiều, không còn cảm giác tiêu điều lạnh lếo thường ngày, trong chớp mắt khiến người ta tưởng rắng anh chỉ đang say ngủ mà thôi.

"Từ hôm nay trở đi, anh chính là chồng của tôi rồi, anh nói xem có nực cười hay không, vì anh mà trong ba năm qua tôi suýt chút đã gặp Diêm vương vài lần, không phải chưa từng hận anh, ät hẳn anh cũng rất căm ghét tôi, hiện tại chúng lại trở thành vợ chồng, có lẽ đây chính là số mệnh sắp đặt”.

“Kỳ thực anh mãi mãi không tỉnh lại cũng không sao”, Ôn Tử Du ngồi ở bên giường, bắt chước theo phương pháp hôm nay học được từ thầy mát-xa bắt đầu xoa bóp cho Lục Cẩn Húc: “Dù sao thứ tôi muốn chỉ là sự tự do, anh chỉ là người tôi phải chăm sóc, chúng ta đều đạt được thứ mình cần, không xảy ra biến cố gì nữa là được”.

Cô đấm bóp liên tục cả tiếng đồng hồ theo lời thầy mát- xa xong mới dừng lại, tuy rằng căm hận người đàn ông khiến mình bị đẩy vào chốn lao tù này, nhưng xuất phát từ thỏa thuận với Lục gia, cô cũng nhất định phải chiếu cố thật tốt cho anh.

Cơn bưồn ngủ ập đến, ngày đầu tiên sau khi ra tù, Ôn Tử Du cuối cùng cũng cảm nhận được một chút tự do, những cảm giác thuộc về con người đó, ví dụ như mệt mỏi, ví dụ như buồn ngủ cũng một lần nữa trở lại trong ý thức cô.

Lục Cẩn Húc năm ở bên kia giường, còn cô thì nằm ở đầu này chiếc giường lớn màu đỏ, theo thói quen cuộn mình nhắm mắt lại.

Vào nửa đêm, bệnh đau buốt chân của Ôn Tử Du lại phát tác khiến cả người đau tới thấm ra một tầng mồ hôi lạnh mà không kìm được lăn lộn, đột nhiên cô lật người chạm tới nguồn nhiệt bên cạnh, vô thức dựa gần vào đó mà cuộn mình lại, cơ thể nhỏ bé chui rúc vào “bếp lò' này.

Từng làn hơi ấm từ da thịt truyền đến khiến cảm giác buốt lạnh của Ôn Tử Du giảm bớt rồi dần dần vỗ về cô chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận