Lọc Truyện

Vợ Yêu Chạy Đâu Cho Thoát - Ôn Tử Du

Nghe được giọng nói lãnh đạm không mang theo. chút tình cảm nào của anh, đáy lòng cô liên dâng trào một ngọn lửa giận, nếu không phải anh phát tán những tin tức kia thì sao cô có thể lưu lạc đến bước này.

Nghĩ đến đây, Ôn Tử Du cũng không muốn nhìn tới anh, mà phớt lờ đi thẳng ra ngoài.

Cảm giác bị ngó lơ này khiến đôi mát Lục Cẩn Húc xẹt qua một tia không vui, anh một phát nắm cứng lấy cổ tay oô: "Tôi cứu cô nhưng cô không nói một lời liền muốn rời đi sao?"

Nếu không phải vừa rồi anh ở bên ngoài nghe được tiếng hô hoán quen thuộc thì cô đã chẳng có tư cách khinh thường anh ở đây.

"Cô muốn tôi nói cái gì?", sức lực của Lục Cẩn Húc không nhỏ, vị trí bị nắm chặt trên cổ tay Ôn Tử Du đã ửng đỏ, nhưng cô vẫn khăng khăng không chịu khuất phục

Cô thảm hại như vậy còn không phải nhờ anh ban tặng sao, hiện tại còn bày ra dáng vẻ cứu thế kiêu ngạo đó làm gì?

Cô không ngu xuẩn đến mức biết ơn một người như vậy.

"Buông ra! Chuyện của tôi không cần anh lơ"

Đôi mắt lạnh lùng của Lục Cẩn Húc lập tức bốc lên lửa giận, người phụ nữ không biết điều này được cứu liền lật mặt không nhận người.

Cô thực sự tưởng răng anh vì kiêng dè mệnh lệnh của ông nội mà không dám làm gì cô sao?

Nghĩ vậy, Lục Cẩn Húc không chỉ không buông tay mà càng dùng lực kéo Ôn Tử Du vào trong lồng ngực: "Không cần tôi quản? Cô đang muốn nói, kỳ thực là bản thân tự nguyện bị gã họ Lý kia đùa bỡn? Cái cô gọi là công việc chính là bán thân sao?"

Hai chữ bán thân này vừa vang lên, Ôn Tử Du liền có. cảm giác giống như bị hàng vạn tên nhọn đâm xuyên qua người, cô liều mạng vùng vẫy muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của anh, nhưng Lục Cẩn Húc không buông tay, cô đành nỗ lực dùng chân đạp vào ống đồng của anh.

Trên người truyền tới từng trận đau nhức khiến lửa giận của Lục Cẩn Húc càng bùng cháy dữ dội, thấy cô từ đầu tới cuối vẫn không chịu nghe lời, anh trực tiếp đè cô lên tường: "Sao thế, bị tôi nói trúng rồi à?"

Ôn Tử Du ngẩng phắt đầu, nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng cùng khinh thường của anh khiến trái tim cô như bị lửa thiêu rụi, dứt khoát cam chịu: "Dù tôi ra ngoài bán thân cũng không cần anh quản, bỏ tay ral"

Cơn giận của Lục Gẩn Húc đã triệt để bùng cháy, những lời không biết suy nghĩ này của cô khiến anh có một loại thôi thúc muốn xé rách cái miệng nhỏ này ra!

Giây tiếp theo khi Ôn Tử Du còn chưa kịp nói thêm gì, môi đã bị người đàn ông thô bạo khóa chặt.

Rất nhanh cô đã cảm nhận được mùi máu tanh xộc. lên trong khoang miệng, nhưng Lục Cẩn Húc tựa hồ chẳng phát giác ra: "Nếu cô đã đói khát như vậy, thì để tôi thỏa mãn cô”.

Cảm nhận được sự phản kháng của người đối diện, Lục Cẩn Húc có chút bực bội dừng lại động tác, lạnh lùng nhìn cô: "Sao thế, còn kén chọn khách hàng sao?”

Trong lòng Ôn Tử Du tràn ngập uất ức không nói lên lời khi bị anh nhìn như vậy, cô cũng cứng rắn dăn xuống lửa giận: "Vậy thì đã sao? Cho dù bán thân, tôi cũng không bán cho anh!”

Cánh môi cô vì một trận quấn quýt vừa rồi mà ánh lên sắc đỏ diễm lệ, trong đôi mắt trong veo ngập nước lúc này hừng hực lửa giận, lộ ra vẻ ngoan cố thà chết chứ không cúi đầu.

"Cô tưởng là tôi hiếm lạ loại phụ nữ không biết tự ái như cô à?", Lục Cẩn Húc một phát đẩy Ôn Tử Du ra, vùng lưng cô theo quán tính đập vào góc sô pha, cơn đau nhức khó tả lập tức ập tới.

Nhưng Lục Cẩn Húc lại làm như không nhìn thấy mà chỉnh lại nếp gấp trên quần áo, một lúc sau đã khôi phục lại vẻ lãnh đạm tao nhã thường ngày.

"Nhớ lấy, lần sau, nếu đã ra ngoài bán thân thì đừng kêu gào giống như bị người khác cưỡng gian vậy, để tránh người khác hiểu lầm”.

Dứt lời liền đá cửa đi thẳng ra ngoài.

Ôn Tử Du cúi đầu nhìn lại mình, chỉ cảm thấy bản. thân giờ phút này đáng thương tột độ, không biết có lại gây ra phiền phức gì hay không

Cô không biết phải làm thế nào mới tốt, bèn ngồi sụp dưới đất một hồi, khi có người tới dọn vệ sinh cô lúc này nói hết lời mới mượn được một bộ trang phục, miễn cưỡng trở về nhà.

Vừa về tới nhà, cô lập tức chạy vào phòng tắm, vặn nước nóng điên cuồng xả lên người, dùng sức chà xát những vết tích kia, như muốn xóa sạch những ký ức khó. chịu của tối nay đi.

Không biết cô tắm rửa trong bao lâu, cho đến khi làn da trên người đã ửng đỏ, vừa chạm vào liền có chút đau rát mới mệt mỏi đi ra ngoài.

Một lúc sau điện thoại của cô đổ chuông.

Trong điện thoại là giọng nói không vui của Lâm Xảo truyền đến: "Ôn Tử Du, cô cái người này bị làm sao. vậy? Kêu cô ở lại bầu bạn với cậu Lý cô lại trốn mất, cô có thể gánh nổi tổn thất mà mình gây ra cho công ty không?”

Ôn Tử Du vừa nhớ tới người phụ nữ này độc ác dùng thân thể của người khác để đổi lấy lợi ích cho mình còn có mặt mũi gọi điện tới liền phẫn nộ nói: "Lợi ích của công ty là cái gì? Không lẽ công ty chỉ dựa vào các nữ nhân viên bên dưới bán thân, bán luôn cả phẩm giá của mình để tồn tại sao? Vậy còn không bãng không làm nữa!"

"Còn có, cô cũng là phụ nữ, hẳn là nên biết phụ nữ ở chốn công sở có bao nhiêu khó khăn, tại sao lại lừa gạt tôi đến nơi như vậy? Cô không cảm thấy lương tâm cắn rứt sao?"

“Hừ, loại người như cô, đến giường của lão già còn bò lên được, ngồi tù cũng từng ngồi qua, còn cho răng bản thân là cô gái ngây thơ trong trắng sao? Có người nhìn trúng cô, nguyện ý tiêu tiên đã là phúc tám đời nhà cô rồi..."

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận