Lọc Truyện

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Đúng lúc này.

Một tiếng quát lạnh lùng vang lên giữa sân:

"Vương trưởng lão, chúng ta đến giúp ngài một tay!"

Cảnh tượng đáng sợ nhất đã xảy ra!

Vô số đệ tử của Thánh Địa Dao Quang không hẹn mà cùng đồng loạt phát động công kích, tất cả cùng hùa vào vây đánh một mình Đại sư huynh.

Chứng kiến cảnh này, Vương Nhạc chỉ cười khẩy, hoàn toàn không có ý định ngăn cản!

"Dám làm loạn trong Thánh Địa của ta, đáng chém!"

Có kẻ lạnh lùng tuyên bố.

"Rầm!"

Đại chiến hỗn loạn bùng nổ, không gian sụp đổ từng mảng!

Đại sư huynh tuy thực lực ngất trời, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, mang trong mình uy thế bất bại, nhưng một mình khó địch lại cả đám đông, anh ta làm sao chống đỡ nổi sự vây công của đám đông hung hãn.

Rất nhanh, anh ta đã bị một đệ tử đánh trúng một chưởng!

"Phụt!"

Lý Trường Dạ bay ngược ra ngoài, miệng phun máu tươi, nhuộm đỏ cả khoảng không!

"Đại sư huynh!"

Khương Ngôn Khê nước mắt lưng tròng, vẻ mặt đau đớn tột cùng, cô ta lao ngay tới định đỡ lấy Đại sư huynh.

Nhưng đúng lúc này.

"Bốp!"

Một bàn tay to lớn vươn ra, tát thẳng vào người cô ta. Khương Ngôn Khê không hề có chút sức lực nào để phản kháng, bị đánh văng ra ngoài, ngã mạnh xuống đất!

Là Vương Nhạc ra tay!

Hắn giống như một vị thần cao cao tại thượng, lạnh lùng sải bước tiến tới, mỗi bước chân nện xuống mặt đất đều phát ra những tiếng động trầm đục đáng sợ!

"Một cái tông môn đã lụi bại từ đời nào, vậy mà còn dám đến đây vênh váo làm loạn, đúng là không biết trời cao đất dày!"

Vẻ mặt Vương Nhạc tàn nhẫn, tung một cước đá thẳng vào người Đại sư huynh!

Đại sư huynh vội thi triển thuật chống đỡ, nhưng cơn đau nhói từ lồng ngực truyền đến khiến khí tức rối loạn. Anh ta lại một lần nữa bị đá bay, thân thể trượt dài trên nền đá ngọc hàng trăm mét, để lại một vệt máu dài ghê người!

"Ngưoi ... đồ vô sỉ! Co bản lĩnh thì đường đường chính chính đấu với Đại sư huynh ta một trận ... "

Khương Ngôn Khê giãy giụa bò dậy từ dưới đất, phẫn nộ gào lên.

"Chát!"

Đáp lại cô ta là một cái tát trời giáng.

Gương mặt xinh đẹp của Khương Ngôn Khê sưng vù đau đớn, hiện rõ năm ngón tay đỏ chót.

"Các ngươi là cái thá gì? Dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với ta?"

Vương Nhạc hờ hững nói.

Khương Ngôn Khê ôm lấy mặt, nghiến chặt răng, đôi mắt nhìn chằm chẳm vào Vương Nhạc đầy uất hận. Cô ta định mở miệng nói gì đó, nhưng lời chưa kịp thốt ra thì lại bị Vương Nhạc tát thêm một cái nữa!

"Phụt!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận