Lý Trường Dạ đột nhiên vung một chưởng, biến Michael thành một đám sương máu, ngay cả thần hồn cũng bị nghiền nát!
Chứng kiến cảnh tượng này, tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều không biết nên làm sao cho phải!
Chỉ có ba chữ có thể diễn tả tâm trạng của bọn họ ...: "Ôi mẹ ơi!"
"Michael đã chịu im rồi, tại sao mày vẫn giết hắn?" Lúc này, Ám Thiên Thương không nhịn được nữa, lên tiếng hỏi.
"Muốn giết thì giết thôi, sao? Bất mãn à?" Lý Trường Dạ nhìn Ám Thiên Thương, lạnh nhạt hỏi.
Tim Ám Thiên Thương thắt lại, gắng gượng nở nụ cười, ngượng ngùng nói: "Không bất mãn, không có bất mãn gì hết!"
"Phập!"
Lý Trường Dạ lại điểm ra một ngón tay, cắt đứt cả hai chân của Ám Thiên Thương.
Ào ào ào~
Trong chớp mắt, máu tươi văng tung tóe, cảnh tượng thảm đến mức không nỡ nhìn!
Con đau du doi khien Am Thien Thương khong kim được ma ren rỉ, lan hai vòng trên mặt đất, rồi mới khó khăn sử dụng thuật pháp để ổn định vết thương!
Đương nhiên, đối với những sự tồn tại như bọn họ, việc bị chặt đứt hai chân cũng chẳng là gì, đáng lẽ nó sẽ không khiến lão đau đớn đến mức này!
Chủ yếu là vì trong đòn tấn công của Đại sư huynh có trộn lẫn cả Pháp tắc năng lượng mang tính hủy diệt, không ngừng tàn phá vết thương, ngăn cản vết thương lành lại.
Cảm giác đau đớn đó quả thực đã lan đến tận nơi sâu thẩm trong linh hồn!
Nhưng dù vậy, Ám Thiên Thương cũng không dám phản kháng, thậm chí, lão còn không dám liếc nhìn Đại sư huynh nhiều thêm một cái, sợ bị đánh thành sương máu!
"Ông làm sao vậy? Tôi chặt hai chân ông mà ông còn không thèm nhìn tôi? Ông coi thường tôi lắm chứ gì?" Lý Trường Dạ lạnh lùng lên tiếng.
"Không ... không có!" Ám Thiên Thương vội vàng ngẩng đầu, mắt nhìn thẳng vào Lý Trường Dạ, cố nặn ra một nụ cười méo mó đến mức nhăn cả mặt.
"Bùm!'
Lý Trường Dạ vung một chưởng, biến Ám Thiên Thương thành sương máu, thần hồn cũng bị nghiền nát thành mảnh vụn, sau đó lạnh nhạt lên tiếng: "Ngại ghê, tôi ghét nhất là người khác cứ nhìn chằm chằm tôi."
"Xoẹt~"
Đám người vây xem vội vàng dời ánh mắt đi, thân thể không ngừng run rẩy!
Thật đáng sợ! Thật sự quá đáng sợ!
Chẳng phải nói Nhân tộc yếu ớt, toàn là phế vật sao?
Đây mà là phế vật ư?
Tên đó chẳng khác nào Hỗn Thế Ma Vương, giết người không chớp mắt, dù có cầu xin hay cứng đầu chống cự, kết cục đều là cái chết!
"Sao? Mấy người cũng khinh thường Nhân tộc không có cường giả đúng chứ? Mấy đại Thần tộc lại bao vây tấn công một hậu bối của Nhân tộc, nghĩ mình hay ho lắm đấy à?" Lý Trường Dạ lơ lửng giữa không trung, ánh mắt lạnh nhạt như đang nhìn xuống chúng sinh vạn vật.
Ba vị Cổ tổ của ba gia tộc tu tiên phía sau anh ta cũng đang tỏa ra đạo quang đáng sợ, khiến người ta không rét mà run ...
Chứng kien cảnh tượng nay, Hiên Vien Chỉ Nhược, Lý Tiểu Khả, Ngô Đại Bàn và những người khác đứng trong đám đông đều siết chặt nắm đấm, vẻ mặt kích động!
Ngay cả Lâm Phong cũng có chút cảm động!
Suốt chặng đường tu luyện, hắn đã thấy quá nhiều tu giả Nhân tộc nịnh bợ Thần tộc, cứ như thể, sinh linh Thần tộc sinh ra đã cao quý hơn người!
Cu nhu the mat trang cua Than toc con tron hon mat trang của Nhan tộc vậy!
Nhưng giờ, còn ai dám khinh Nhân tộc không có cường giả nữa?
Cách đó không xa, Ma Dạ vẫn luôn trầm mặc, không lên tiếng.
Sự việc diễn biến đến mức này là điều mà Ma Dạ chưa từng nghĩ tới!
Chỉ trong thời gian ngắn, đã có bốn tu giả Đại Thừa bỏ mạng, gồm: Mộ Dung Nịnh, Katou Taka, Michael, Ám Thiên Thương ... Trận chiến Trận chiến hôm nay rất có thể là ngòi nổ cho một cuộc đại hỗn chiến thời kỳ hậu hiện đại.
Kể từ đó, một thời đại mới cũng thật sự sẽ được khai mở ...
Dù sao thì, với tính cách của Thần Tộc Ám Duệ, Thiên Sứ Thần Tộc và Đại Hoà Thần Tộc, bọn họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua ...
Trên đài cao, giữa đống đổ nát.
Sắc mặt Mộ Dung Thuận Thiên khẽ động, không nói một lời, định lẳng lặng rời
đi.
Chiến lực của Lý Trường Dạ cũng khiến ông ta cảm nhận được áp lực cực lớn, không dám tuỳ tiện lên tiếng ...
Du sao thì đa co may cuong gia Hop The Canh cua Yeu toc chết dưới tay ông ta rồi!
Đại nang Yeu toc Khong Tuoc Linh vẫn luon doi theo Mộ Dung Thuận Thiên.
Giờ thấy Mộ Dung Thuận Thiên muốn đi, lập tức cười lạnh, nói: "Mộ Dung Thuận Thiên, ông định đi đâu đấy?"
Sắc mặt Mộ Dung Thuận Thiên trầm xuống, ông ta dừng bước, đáp: "Liên quan gì đến mày?"
"Ông đúng là ngông cuồng that đấy!" Lý Trường Dạ cười lạnh một tiếng, lập tức chỉ một ngón tay về phía Mộ Dung Thuận Thiên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!