Lọc Truyện

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

Nhưng con đuong tu đạo luon thien về viec tìm cơ hội trong hiểm nguy. Nếu Lâm Phong đã có cơ hội vào được tầng bảy, dĩ nhiên anh không thể bỏ qua cơ hội lần này chỉ vì quá nguy hiểm.

Lúc này, một giọng nói mờ ảo vang vọng bên tai Lâm Phong.

"Mười nghìn năm rồi! Đã mười nghìn năm rồi! Cuối cùng lại có người đến nơi này ... ”

"Soạt!"

Lâm Phong lập tức nhìn về hướng phát ra âm thanh thì chợt phát hiện một bóng người đang bình tĩnh đứng trong không gian xám xịt mơ hồ. Đối phương không nhìn ra giới tính nam nữ, không hề có khí thế áp đảo giống như chỉ là một người bình thường vậy ...

Hơn nữa, không biết có phải ảo giác hay không mà Lâm Phong lại cảm thấy bóng người này khá quen thuộc, dường như anh đã từng gặp ở nơi nào rồi.

"Mười nghìn năm trước có người từng đến đây à?" Lâm Phong lên tiếng hỏi.

"Đúng vậy! Đó là một con người cực kỳ mạnh, người kia không hề giống anh, anh ta đã đánh bại người bảo vệ tầng sáu với chính thực lực của mình." Người bí ẩn trả lời.

Ánh mắt của Lâm Phong hơi dao động khi nghe thấy vậy, sở dĩ anh có thể đánh bại Đế Thích Thiên là nhờ có thánh vật của gia tộc Băng Tuyết chống lại sức mạnh pháp tắc trong tháp Thiên Ma, nếu nói từ góc độ nào đó thì anh đã gian lận.

“Nhưng chẳng phải Ma Thần Tộc bảo rằng kỷ lục cao nhất chỉ đến tầng sáu à?" Lâm Phong hỏi tiếp.

“Ma Thần Tộc ư? Ha ha ... Bọn chúng hiểu gì chứ? Bọn chúng chỉ được xem là người bảo quản tháp Thiên ma, không phải là chủ nhân của nơi này."

"Tháp Thiên Ma là bán tiên khí, vào thời kỳ đầu thượng cổ, vị đại nhân kia đã dùng đất trời làm lò luyện, lấy các loại vật liệu quý hiếm từ khắp nơi, hiến tế hàng trăm triệu mạng sống để luyện thành."

"Năm xưa vị đại nhân kia được xưng là người đàn ông gần thành tiên nhất, mục đích ông ấy tạo ra tòa thấp này chính là vì để bước vào con đường thành tiên ... "

Người bí ẩn lạnh nhạt kể lại một bí mật cổ xưa chưa có người nào biết đến. Lâm Phong nghe xong những lời này chợt cảm thấy da đầu tê rần, anh có cảm giác như lông tơ dựng đứng hẳn lên.

Người đàn ông gần đến bước thành tiên nhất ư?

Hiến tế hàng trăm triệu mạng sống cho điều này.

Vì sao không có quyển sách cổ nào ghi chép câu chuyện đáng sợ đến vậy? Vì sao trước đây anh cũng chưa từng nghe lão già nói qua?

“Ông ấy có thành công không?" Lâm Phong không nhịn được hỏi.

"Nếu thành công thì bây giờ anh còn có thể xuất hiện ở đây à?" Giọng điệu của người bí ẩn kia có thêm vẻ thương xót.

Gã ta ngừng lại một lúc rồi nói tiếp: “Mặc dù đại nhân đã độ kiếp thất bại nhưng ông ấy vẫn chưa chết, một ngày nào đó ông ấy sẽ sống lại. Đời này chắc chắn sẽ có người thành tiên!"

"Ý anh là gì? Chẳng lẽ ông ấy còn có thể đầu thai chuyển kiếp à?" Lâm Phong hỏi.

Người bí ẩn kia nhìn Lâm Phong với ánh mắt rất kỳ lạ nhưng không hề đáp lại. Anh bị ánh mắt kia nhìn đến rùng mình, anh càng ngày càng cảm thấy người này quá quen thuộc, như đã từng gặp nhau vậy ...

Không thể nào.

Sao anh lại quen biết người bảo vệ tầng thứ bảy chứ?

"Hiện tại người từng đến đây mười nghìn năm trước như thế nào rồi? Có phải người kia đã trở thành người mạnh nhất thế giới này không?" Lâm Phong đổi sang chủ đề khác.

Đối phương không vội ra tay, dĩ nhiên anh cũng không vội, nhân lúc này hỏi thêm vài chuyện cũng có lợi.

"Chết rồi!" Người bí ẩn đáp lại.

"Chết rồi ư?" Đôi mắt Lâm Phong chợt co rút.

“Đúng vậy."

Người bí ẩn chậm rãi bước ra khỏi làn sương mù và đi từng bước về phía Lâm Phong, gã ta vừa đi vừa nói: "Năm xưa vị đại nhân kia đã lập ra một quy định trước khi chết, nếu có người có thể đánh bại tôi thì tháp Thiên Ma sẽ nhận người đó làm chủ, nếu không thể đánh bại tôi thì chỉ có con đường chết!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận