Chẳng mấy chốc.
Lâm Phong đã lặng lẽ trở về phòng mình ở nhà họ Trần, khoanh chân ngồi xuống.
Trong mộ tiên, anh không chỉ lĩnh ngộ được kiếm ý Thánh Giả, có được kiếm kỹ "Nhất Kiếm Phá Thương Khung", còn thuận tiện đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh trung kỳ.
Và bây giờ, việc anh cần làm là biến những thu hoạch này thành của mình, nâng cao chiến lực!
Dù sao, kiếm ý Thánh Giả của Bạch Y Kiếm Tôn và kiếm ý giết chóc của anh là hai loại kiếm ý hoàn toàn khác nhau, phải mài giũa mới được ...
"Vù ... "
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, xung quanh Lâm Phong dần xuất hiện một tầng ánh sáng nhàn nhạt.
Trong ánh sáng, có hai loại kiếm ý hoàn toàn khác nhau đang cùng tồn tại, đan xen lẫn lộn ...
Hai loại kiếm ý dung hợp rồi lại tách ra, cuối cùng lại hóa thành hai thanh kiếm nhỏ ...
Một thanh kiếm nhỏ màu vàng,
Một thanh kiếm nhỏ màu đỏ!
"Đúng đúng! Tôi cũng có cảm giác y hệt, thật sự quá đáng sợ, khoảnh khắc đó, tôi còn tưởng mình sắp chết rồi!"
"Chuyện gì xảy ra vậy? Nhanh quá, chỉ nghe vù một tiếng, đầu óc tao đã choáng váng ... "
"Chẳng lẽ lại có cường giả nào đó ở không rảnh rỗi muốn tấn công nhà họ Trần chúng ta sao?"
Cả đám người nhà họ Trần hoang sợ nhìn xung quanh, vẻ mặt kinh hoàng.
Hai thanh kiếm, không ai nhường ai, kịch liệt va chạm trước mặt Lâm Phong, dường như đều muốn nuốt chửng đối phương!
Cuối cung, vẫn la kiem nhỏ mau đo chiếm thế thượng phong, can nuốt kiếm nhỏ màu vàng ...
Và ngay khi hai thanh kiếm nhỏ dung hợp, một luồng khí tức sắc bén bắn ra, khiến những người đang có mặt ở nhà họ Trần suýt thì ngã quy, tim đập mạnh, trán đổ mồ hôi lạnh, như vừa bước một chân qua quỷ môn quan ...
"Má ơi, chuyện gì vậy? Tôi cảm thấy hồn phách của mình như mới lìa khỏi xác ấy!”
Trong bếp.
Tiểu Luyến Luyến chống hai tay lên má, buồn chán nhìn rồng ngốc gặm bắp cải trắng.
Đúng lúc này, một người một rồng đột nhiên ngẩng đầu lên.
"Chú rồng, chú có cảm nhận được không?" Tiểu Luyến Luyến hỏi.
"Kiếm ý thật mạnh mẽ, có dấu hiệu sắp hóa đạo, chẳng lẽ là thẳng nhóc Lâm Phong kia đột phá?"
Hai mắt rồng ngốc lóe sáng, lập tức vứt bỏ bắp cải trong tay, thân thể trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
"Bắp cải ngon đều mang cho rồng ăn hết rồi!"
Tiểu Luyến Luyến bĩu môi, nhặt bắp cải trên mặt đất lên, định giữ lại để lần sau đưa cho rồng ngốc ăn.
Trong một căn phòng lớn sang trọng, Trần Sơn đang cùng Thái Âm Tiên Tử nói nói cười cười.
Từ khi Trần Sơn đưa Thái Âm Tiên Tử về nhà, đã ba ngày trôi qua.
Trong ba ngày này, tuy vết thương của Thái Âm Tiên Tử vẫn chưa khỏi hẳn, nhưng lại cùng Trần Sơn trò chuyện rất hợp ý, hai người chỉ hận đã gặp nhau quá muộn!
Lúc này, sắc mặt Trần Sơn đột nhiên cứng đờ, như đang rơi vào trạng thái ngây người.
Đồng tử của Thái Âm Tiên Tử cũng co rút kịch liệt, vẻ mặt tái nhợt, cả người run rẩy, trong lòng kinh hãi nghĩ:
"Kiếm ý thật đáng sợ, chẳng lẽ Lâm Phong đã đuổi đến rồi sao?"
"Thái Âm, em làm sao vậy?"
Trần Sơn hồi phục tinh thần, thấy thân thể Thái Âm Tiên Tử run rẩy, vội vàng lo lắng hỏi.
"Nhào ~"
Thai Âm Tiên Tử nhao vao trong ngực Trần Sơn, khuôn mặt xinh xắn ướt đẫm nước mắt, sợ hãi nói:
"Anh Sơn, kẻ thù của em không biết khi nào sẽ đuổi tới, anh nhất định phải bảo vệ em đó!"
Trần Sơn cảm nhận được sự dịu dàng trong ngực, không khỏi nuốt nước bọt.
Từ sau khi bị cái tên chết tiệt kia hãm hại, ông ấy đã hạ quyết tâm cai gái, nhưng qua mấy ngày vừa rồi ở chung, ông ấy phát hiện ra suy nghĩ trước đây của mình hoàn toàn sai lầm!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!