Lọc Truyện

Vợ Yêu Chạy Đâu Cho Thoát - Ôn Tử Du

"Lục Cẩn Húc đã tỉnh rồi, anh còn dám tới, anh không sợ tôi gọi người tới sao?"

"Cô kêu đi, nếu cô dám kêu, tôi liền ' làm' cô ngay trước. mặt bọn họ, đến lúc đó xem xem Lục Cẩn Húc còn bấm bụng chịu đội cái sừng này không!"

"Anh vô sỉ!"

"Ôn Tử Du, ước định một tháng của chúng ta sắp hết rồi, cô đã nghĩ xong chưa? Cô đồng ý hay không đồng ý?"

Ôn Tử Du thất kinh, hắn vậy mà còn nhớ chuyện này!

"Chuyện lớn như vậy tôi sao có thể quên đây?", người đàn ông dường như nhìn thấu được tâm tư của cô: "Tôi ngược lại rất kỳ vọng vào câu trả lời của cô đấy".

Cơ thể của Ôn Tử Du không kìm được run rẩy, từ hành lang lúc này vọng tới tiếng bước chân, cô vừa muốn cao giọng hét lên đã bị tên đàn ông bịt chặt mi "Ngoan, không phải sợ, hôm nay tôi sẽ không ăn cô. Chỉ phiếu lần trước tôi đưa cô đã được đổi thành thẻ, cô cầm lấy nó đi mua vài bộ trang phục xinh đẹp gợi cảm, khi thời hạn ba mươi ngày kết thúc, tôi sẽ tới tìm cô, đến lúc đó nhớ phải mặc chúng để nghênh đón tôi đó".

Dứt lời một tấm thẻ ngân hàng liền được nhét vào trong tay cô, tên đàn ông cười trầm thấp, rủ mi nhìn xuống từ trên cao với ánh mắt đầy doạ dẫm: "Nếu cô dám không nghe theo. lời tôi nói, tôi liền khiến Lục Cẩn Húc lặng lẽ chết trên người cô, để xem đến lúc đó Lục gia có hành chết cô không".

Ôn Tử Du nắm chặt tấm thẻ, mép thẻ sắc cạnh ghim sâu vào da thịt khiến cô đau đớn cũng mang theo sự đấu tranh cùng tuyệt vọng sâu sắc.

Cuối cùng cô như cam chịu trước số phận mà nhằm lại hai mắt, yên lặng gật đầu: "Tôi biết rồi".

Tên đàn ông hài lòng rời đi, không lâu sau Lục Cẩn Húc cũng trở lại, thấy anh cởi bỏ quần áo nằm xuống giường, cô nhẹ giọng hỏi: "Lục Cẩn Húc, lúc hôn mê anh có ý thức không? Thính giác đều bình thường sao?"

Lục Cẩn Húc lạnh lẽo liếc cô đáp: "Sao thế, sợ bị tôi nghe thấy cô cùng tên đàn ông kia giở trò đồi bại sao?"

"Không phải... tôi..."

Cô lo sợ những lời tâm sự trong những đêm bơ vơ vô lực kia của mình bị anh nghe thấy.

Người đàn ông đứng dậy bước tới bên cạnh cô, hơi khom người miết chặt lấy chiếc cằm thon nhỏ của cô: "Ôn Tử Du, hãy nhớ kỹ thân phận của mình, tốt nhất làm chuyện gì cũng nên có chú ý, cho dù tôi không có ý tứ gì với cô nhưng tôi cũng sẽ tuyệt đối không cho phép vợ của mình xảy ra chuyện dơ bẩn gì với tên đàn ông khác!"

Sự lạnh lùng của Lục Cẩn Húc xơ xác sâu thẳm, loại khí chất vương giả nói một không nói hai đó hoàn toàn khác với sự âm hiểm của tên đàn ông kia.

Nhưng hai người họ đều khiến cô phải kinh hồn táng đảm.

Cô gật đầu: "Tôi, tôi sẽ không..." "Vậy là tốt nhất!"

Anh hất mặt cô ra, giống như vừa chạm phải thứ gì đó bẩn thỉu mà hung hăng chà lau tay mới nằm xuống giường đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, cho dù Ôn Tử Du không tình nguyện cũng vẫn phải lê bước ra ngoài mua quần áo. Bởi vì không biết tên đàn ông kia đang ẩn nấp trong góc nào để theo dõi cô, nếu cô không nghe lời sợ hắn sẽ làm ra chuyện gì đó kinh khủng mất, khiến cô ngay cả chết thế nào cũng không biết.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận