Lọc Truyện

Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên

 

CHƯƠNG 840 

Nhà đá, ghế đá, giường đá. 

Bài trí vô cùng đơn giản. 

Cửu Thiên lảo đảo đi theo Mục Hân vào trong nhà, tuy bước chân vẫn có chút loạng choạng, nhưng ít nhất có thể đi. 

Vừa đi vào trong căn nhà, Cửu Thiên bèn cảm nhận được áp lực quả thật ít hơn rất nhiều. Ngay cả canh khí ở trong đan điền cũng có dao động nhỏ. 

Mục Hân không lừa hắn, nơi này quả thật tốt hơn bên ngoài rất nhiều. 

Còn về nước sạch mà Mục Hân nói với hắn, Cửu Thiên không để tâm, bởi vì hắn căn bản không quá cần. Chỉ cần canh khí của hắn có thể khôi phục một chút, những cái như nước lửa, khua cái là có. Nơi này đâu phải không có lực lượng thiên địa. 

“Được rồi, cậu ở đây nghỉ ngơi. Đan dược. 

Mục Hân chìa tay về phía Cửu Thiên. Cửu Thiên trực tiếp ném một lọ đan dược nhỏ qua. 

“Đây là một lọ, tôi cần yên tĩnh mấy ngày, không cho ai quấy rầy sự yên tĩnh. Nếu cô có thể làm được thì mấy ngày sau, đợi tôi ra ngoài, tôi sẽ cho cô thêm một lọ đan dược. 

Cửu Thiên nhìn Mục Hân rồi lên tiếng. 

Lúc này, làm việc buộc phải quả quyết, đan dược gì đó, chỉ cần khôi phục lực lượng, còn không phải là chuyện dễ dàng à. 

Thời gian mới là mấu chốt, bây giờ anh thiếu nhất là thời gian. 

Mục Hân không nói chuyện, trực tiếp lấy ra một viên đan dược từ trong lọ nhỏ, quán sát tỉ mỉ. 

Một lúc lâu sau, Mục Hân mới nói: “Quả thật là đan dược thượng hạng. Nhưng nếu nói luyện khí sĩ luyện, hình như vẫn kém không ít. Có điều cũng được rồi, tôi nhận. Tôi có thể bảo đảm một số kẻ không tới quấy nhiễu cậu. Ví dụ như tên Triệu Thường đó, bây giờ Lạc Tinh cũng bị cậu làm mất chân, tôi chắc cũng có thể chặn được anh ta. Ba ngày, tôi có thể chặn giúp cậu ba ngày. 

Cửu Thiên suy nghĩ rồi nói: “Được, vậy thì ba ngày. 

Mục Hân cất đan dược đi, nhe hàm răng trắng nói: “Giao dịch với người như cậu thật sướng. Bây giờ tôi ngược lại hy vọng cậu có thể sống tiếp ở đây. Đúng rồi, cậu không suy nghĩ chuyện phục vụ kia sao? Kỹ thuật của tôi rất tuyệt đó. Lúc đầu tôi chỉ vì câu dẫn không ít đạo sư nên mới bị nhốt vào đây” 

Cửu Thiên lập tức cảm thấy ghê sợ, nói: “Không cần. Nếu cô dám đụng vào tôi, cô sẽ chết không mất xác” 

Trên mặt Mục Hân nở nụ cười nói: “Tôi tin cái này cậu chắc tự mình có thể khống chế. Nếu không tên vạm vỡ kia vác cậu trở về sớm đã nên chết rồi. Thật sự không suy nghĩ thêm sao?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận