Lọc Truyện

 

CHƯƠNG 1075 

Ông lão cười nói: “Vạn Tượng Chi Thân là một công pháp thần kỳ. Sau khi tu thành, có thể tùy ý dịch chuyển vị trí xương, kinh mạch chuyển động trong người. Luyện tới đại thành, không tướng không hình, vô pháp vô thiên. Công pháp của tộc Long Nhân, võ kỹ của tộc Dị Nhân gì đó, tất cả đều có thể luyện. 

Cửu Thiên nghe thì trong lòng hơi rung động, nhưng lại không đáp lại. 

Lúc này bỗng nhiên tay của ông lão phất nhẹ, một giọt rượu từ trong vò rượu bay ra. 

Ngón tay của ông lão điểm nhẹ một cái, rượu đột nhiên hóa thành một ngọn lửa rồi cháy lên, điểm thêm một cái, ngọn lửa lại hóa thành miếng băng, hàn khí tỏa ra. 

Bàn tay phất nhẹ, mảnh băng đột nhiên trở thành một thanh quang kiếm, bên trên lưu chuyển ánh sáng của hai màu âm dương. 

Một tay khẽ nắm lại, quang kiếm lại biến mất, trở thành một quả cầu trong tay ông lão. Vô cùng trong suốt, nhìn một cái, bên trong vậy mà phản chiếu cả thiên địa. 

Có núi có nước, có bầu trời xanh có mây trắng, còn có thảo nguyên. 

Cửu Thiên nhìn ngây ra, kiến thức hiện nay của hắn cũng không tệ. Ít nhiều có thể nhìn ra sự đáng sợ khi lật úp bàn tay của ông lão. 

Đạo vực, đây là chuyện đạo vực mới có thể làm được. 

Chỉ có đạo vực mới có thể khiến vật thể làm trái quy tắc vốn có của thế giới này, cũng chỉ có đạo vực mới có thể làm được chuyện thần kỳ như vậy. 

Cũng tức là ông lão trước mắt này vậy mà là một Võ Tôn! 

Ông lão cuối cùng vỗ nhẹ quả cầu, hất tay quăng đi, một giọt nước rơi vào bàn của Cửu Thiên. 

Nước vẫn là giọt rượu đó, không ít không nhiều, óng ánh trong suốt. 

Nhưng tất cả những thứ nó vừa trải qua, lại đủ để bất cứ ai cũng phải kinh ngạc cảm thán. 

Ông lão mỉm cười nhìn Cửu Thiên, nói: “Sao hả? Có hứng thú học không?” 

Cửu Thiên lập tức muốn nói một chữ “muốn”, nhưng lời tới miệng, hắn lại không nói ra. 

Ông lão ngược lại không vội, yên lặng nhìn biểu cảm thay đổi trên mặt Cửu Thiên. Ông chủ mập thì vui vẻ nhìn. 

Nhưng vào lúc này, lại có một người từ ngoài cửa đi vào. 

“Lưu Thiết. Ông như này là lừa đệ tử, biết không hả? Có phải có chút già không nên nết không?” 

Theo âm thanh đi vào là một người phụ nữ, nhìn tuổi tác khoảng bốn mươi tới năm mươi tuổi, phụ nữ trung tuổi, phong vận vẫn còn. 

Lưu lão liếc nhìn người phụ nữ, nói: “Dương Vận, Dương bà tử. Bà sao cũng tới rồi? Đây không phải lúc bà uống rượu!” 

Người phụ nữ xoay đầu liếc nhìn ông chủ mập, cười nói: “Có người gọi tôi tới. Nói là giới thiệu cho tôi một đệ tử giỏi. 

Nói xong, người phụ nữ nhìn sang Cửu Thiên. Đôi mắt mang theo ánh sáng đánh giá Cửu Thiên từ trên xuống dưới. 

Sau đó, Dương bà tử nói: “Không tồi. Là một hạt giống tốt, không uổng công tôi tới một chuyến!” 

Dương bà tử nói xong thì một tay tóm lấy Cửu Thiên, Cửu Thiên thấy tay của bà ta đưa tới, lại cảm thấy mình căn bản không thể tránh được. 

Nhưng sau đó, tay của Dương bà tử lại bị một giọt rượu chặn lại. 

Một giọt rượu đó dừng ở trước người của Dương bà tử, không nhúc nhích, Dương bà tử không dám tiếp lên nửa phần. 

Quay đầu lại, Dương bà tử nhìn sang Lưu lão nói: “Ông là có ý gì?” 

Lưu lão từ tốn nói: “Tôi còn muốn hỏi bà có ý gì đó?” 

“Ông đây là không nhường hả?” 

Dương bà tử cười nói, chỉ là nụ cười có hơi lạnh. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận