Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 Không hổ là lão tổ, há mồm là là ngoạm cú to ngay.  

 

“Thành giao!”  

 

Triệu Bân không nói nhiều, nhanh chóng dâng ra túi chứa đồ.  

 

Đừng nói năm trăm vạn, năm ngàn vạn hắn cũng đưa nữa là, đây là mạng của cha hắn, Vô Sương, Long Phi.  

 

“Cất đi!”, sau khi liếc túi chứa đồ một cái, Hắc Sơn lão ma đã xác định được là số lượng đủ năm trăm vạn, điều này càng khiến lão ta tin chắc tên này có một thế lực cực mạnh đứng sau, dù gì đó cũng không phải con số nhỏ mà ai cũng có thể tùy tiện lấy ra được.  

 

“Đa tạ tiền bối, vãn bối xin lui!”  

 

Triệu Bân quay lại chỗ trận truyền tống, hắn phải nhanh chóng rút lui, ai biết nấn ná lâu còn sẽ xảy ra chuyện gì hay không.  

 

Có đèn Trường Minh rồi, có hồn phách của mọi người là có thể cứu sống tất cả!  

 

Triệu Bân nhanh chóng quay về thành, trả nơi đã thuê rồi gấp rút tới chỗ Hồng Trần lộ.  

 

Hồng Trần lộ là nơi để tới tiên giới nhưng có một quy tắc bất di bất dịch là ai vượt qua cảnh giới Động Hư sẽ không thể quay về phàm giới, bởi thế đa phần những kẻ có tu vi cao để gửi phân thân hoặc thế thân xuống phàm giới để tu luyện chứ không đích thân đi.  

 

Vì đã có kinh nghiệm lần này Triệu Bân chỉ mất năm mươi năm để quay về phàm giới. Phàm giới thật ra cũng không khác quá nhiều trong trí nhớ của hắn, có điều Long triều Đại Hạ đã có sự thay đổi, tu vi mọi người đã tăng kha khá, cảnh tượng yên bình vô cùng, thấy thế, hắn cũng cảm giác có chút vui mừng.  

 

Lao thẳng một mạch tới thành Thiên Thu, hắn chẳng kịp chào hỏi mọi người, chỉ có thể truyền âm liên tục những người có liên quan tới, nhanh chóng dựng trận pháp cứu sống cha, Vô Sương và Long Phi.  

 

Những gương mặt quen thuộc lần lượt xuất hiện trên đỉnh núi Triệu gia: Nữ soái Xích Diễm, Hoàng phi Vũ Linh, mẹ của hắn – Đan Phượng Phù Dung...  

 

“Con trai, con đã về rồi!”, Đan Phượng Phù Dung rơi nước mắt, xa con mấy trăm năm, bà ấy nhớ lắm chứ, nhưng không thể nào gửi tin hay liên lạc được khiến trong lòng bà ấy vô cùng lo lắng.  

 

“Tu vi của ngươi đã tiến bộ quá nhỉ, đủ để tung hoành phàm giới rồi!”, nữ soái khen ngợi.  

 

Ma Tử cũng tới, khi nhìn thấy Triệu Bân, hắn ta biết mình lại phải cố gắng hơn gấp mười lần nữa mới có hi vọng đuổi kịp hắn.  

 

Sau vài câu chào hỏi đoàn tụ, trận pháp được dựng xong, máu của những người thân cũng đã có đủ, Triệu Bân nhanh chóng lấy đèn Trường Minh ra thi pháp.  

 

Chiếc đèn nhanh chóng tỏa ra hào quang màu xanh ngọc, bao bọc ba giọt máu của Triệu Bân, nữ soái và hoàng phi Vũ Linh, thể phách của ba người được Triệu Bân cũng sẽ được tái tạo bằng ánh sáng của đèn Trường Minh và máu của người chí thân.  

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận