Tác giả: Tác giả:Mạc Mặc
Thể loại: Dị Giới, Tất cả,
Nguồn: Sưu tầm
Trạng thái: Đang ra
Thông tin chi tiết:
Vô Thương - sáng tác Mạc Mặc Nội dung câu chuyện Vô Thường xoay quanh nhân vật chính Đường Phong, 15 năm trước Đường Phong vốn là một đệ tử võ giả thiên tài của Đường Môn danh phái, sự nghiệp võ học củ Trích: Đường Phong cảm thấy bản thân mình vô cùng xui xẻo. Mười lăm năm trước Đường Phong mang một thân công phu rời khỏi Đường gia chu du thiên hạ, trên đường vì tình cờ cứu một đứa trẻ khỏi cảnh bị cán chết dưới vó ngựa mà tự rước họa vào thân. Lần tai nạn đó khiến hắn trở thành phế nhân, suốt mười lăm năm qua chỉ có thể nằm yên trên giường. Tuy rằng các vị trưởng lão trong môn nhiều lần truyền cho hắn nội lực tinh thuần của chính mình, nhưng vẫn không thể khiến hắn một lần nữa có thể đứng dậy được. Chuyện này khiến cả Đường môn từ cao đến thấp tiếc nuối khôn nguôi, Đường Phong là kỳ tài trăm năm mới gặp của Đường Môn, chỉ cần một quãng thời gian nữa thôi thì không ai dám nói trước thành tựu của hắn có thể cao đến đâu, thế nhưng một phân hy vọng này lại sớm lụi tàn. Suốt mấy năm nằm trên giường, Đường Phong từng tự vấn lương tâm của mình vô số lần, nếu có thể quay ngược lại thời điểm đó liệu hắn có ra tay cứu đứa trẻ kia hay không? Đáp án là có! Nếu không cứu, e là hắn sẽ cắn rứt lương tâm cả đời, thành tựu ngày sau có cao đến mấy cũng ích lợi gì? Hiện tại, tuy nửa thân dưới của hắn bị liệt nhưng đổi lấy nửa đời thanh thản. Mạng người quý như trời, nhân tính không thể mất! Mười lăm năm qua, Đường Phong không ngừng nghiên cứu y khắp thiên hạ, kết hợp cùng hiện trạng của mình, nghiên cứu ra một phương pháp chữa bệnh bằng ngân châm, lúc này mới cảm thấy có chút khởi sắc, khó khăn lắm mới cảm nhận được nửa thân dưới của mình có chút phản ứng, một đạo sấm sét rạch ngang trời cứ thế bổ trúng vào người hắn, Đường Phong còn đang mơ mơ màng màng đã bị ngưu đầu mã diện áp tới Diêm La điện. Đường Phong nghĩ đến nát óc cũng không hiểu, rõ ràng mình đang nằm trên giường, chẳng chọc đến ai, thế nào lại xuất hiện một đạo sấm sét kì quái từ cửa sổ đánh vào, lại còn vô cùng xảo diệu đánh trúng vào mình. Đường Phong cố nén giận ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn vị tráng hán mặt đen đang ngồi ngay ngắn như một ngọn núi đá sừng sững trên đài cao. Chính là hắn, Diêm La vương, kẻ được xuy tôn là người nắm giữ vận mệnh của người sống, chưởng quản lục đạo luân hồi. - Đường Phong! Diêm vương vỗ mạnh án mộc trên bàn, hét lớn một tiếng. Đường Phong bước lên vài bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn. - Nhà ngươi có biết tội của mình chưa? Diêm vương rung đùi đắc ý, lại quát thêm một tiếng. - Ta có tội gì? Đường Phong giận đến mức mặt mũi đỏ bừng, rống lên một tiếng. - Ngươi có biết thọ mệnh của ngươi chỉ có mười lăm năm hay không? Lẽ ra mười lăm năm trước hồn phách của ngươi phải xuống địa phủ chịu mệnh, tiến nhập luân hồi mới phải chứ. Diêm vương ho nhẹ một tiếng, khẩu khí tuy cường ngạnh nhưng cũng đã hòa hoãn ít nhiều. - Diêm vương muốn ngươi chết lúc canh ba, ai dám giữ ngươi lại đến canh năm? Nguồn: Sưu tầm