Đòn đánh vừa rồi của hắn xem như tranh thủ thời gian cho ba người kia, đứng trước kẻ địch mạnh không thể bị diệt sạch được.
Dương Bách Xuyên cầm cốt khí U Minh đề cao cảnh giác, tu vi của hắn đã đột phá tới Tiên Quân hậu kỳ, thực lực tăng lên rất nhiều.
Lúc này hắn nhìn thấy trên gương mặt già của Nhiếp Hồn lão tổ lộ nở nụ cười tà ma: "Hắc Giáp, bắt mấy kẻ chạy trốn về đây."
Dứt lời, han nhìn thấy nam nhân có thân hình vạm vỡ bên cạnh Nhiếp Hồn lão tổ đột nhiên giậm chân khiến cả mặt đất rung chuyển, cơ thể người đó bay như đạn pháo, Dương Bách Xuyên chỉ cảm thấy một tia sáng đen lóe lên, sau đó bóng dáng của người kia liền biến mất.
Vẻ mặt Dương Bách Xuyên lập tức thay đổi, hắn biết nam nhân hắc giáp kia đã chan đường ba người Đông Phương Thiet Nhân, Lạc Dương và Tuyết Hương.
Theo như những gì chim Thần Ma nói, thân thể đại hán giáp đen là luyện thể thượng cổ cấp bậc á thánh, độ cường hãn vượt qua sức tưởng tượng, linh hồn nhập vào là yêu hồn, tất cả đều bị Nhiếp Hồn lão tổ khống chế, luyện hóa thành con rối.
Thực lực đương nhiên không thể xem thường, hắn không biết ba người kia có đối phó được không.
Có lẽ là rất khó.
Vừa nhìn thấy đại hán kia biến mất Dương Bách Xuyên đã lo lắng, hắn vội vàng đi về phía đó.
Nhưng lúc này, Nhiếp Hồn lão tổ cười lạnh nói: "Tiểu tử, ngươi đừng nghĩ tới việc giúp đồng bọn, vẫn nên tự lo cho bản thân mình đi, haha ~"
Nghe Nhiếp Hồn lão tổ nói vậy, Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được có gì đó không đúng, dưới chân cứng đờ, cúi đầu nhìn mới phát hiện chân đã kết băng.
Không biết từ lúc nào, hai chân của hắn đã bị đóng băng.
Hắn giật mình, không ngờ lão già này lại nhiều chiêu như vậy.
Nhưng chút băng này cũng không làm khó được hắn.
Chỉ là.
Hắn biết mục đích của Nhiếp Hồn lão tổ chắc chắn không phải giữ chân hắn, mà là để dây dưa với hắn.
Quả nhiên, Nhiếp Hồn lão tổ tới cách hắn mười mét rồi dừng lại, lão ta cười khanh khách nhìn hắn nói: "Tiểu tử ngươi khá thú vị, vậy mà lại có pháp tắc khí tràng biển sao, còn hóa giải được thủy pháp tắc của ta, không đơn giản, làm lão tổ này cũng không nỡ giết ngươi, ngoan ngoãn biết điều, ta sẽ hạ một đạo phù trong nguyên thần của ngươi, làm đồ đệ của ta, ta sẽ giữ cái mạng nhỏ cho ngươi, thế nào?”
Dương Bách Xuyên nghe lão già này nói vậy, không ngờ lão ta còn nhìn trúng tài năng của hắn, nhưng hạ phù vào nguyên thần?
Đùa cái quái gì vậy?
Khác gì với khống chế hắn đâu?
Dương Bách Xuyên thầm cười lạnh, hắn dùng Thanh Liên tiên hỏa đánh vào lớp băng dưới chân, sau đó nhìn Nhiếp Hồn lão tổ: "Muốn làm sư phụ của tiểu gia, ông còn chưa đủ tư cách? Hơn nữa tiểu gia đã có sư phụ rồi, so ra thì ông còn không xứng xách giày cho sư phụ ta, nằm mơ đi ~"
“Âm ~"
Dương Bách Xuyên mắng một tiếng, Thanh Liên tiên hỏa khẽ động, hai chân đóng băng lập tức lộ ra, cốt khí U Minh trong tay hắn đột nhiên đập xuống đất.
"Cây leo U Minh ~"
Hắn gầm lên, cốt khí U Minh va chạm với mặt đất, luồng khí xám tro tản ra, vô số cây leo U Minh xuất hiện quét về phía Nhiếp Hồn lão tổ.
Vù ~
Phong Vĩ Châm cũng xuất hiện, Dương Bách Xuyên định bắn về phía Nhiếp Hồn lão tổ.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!