Dương Bách Xuyên nghe thấy Nhiếp Hồn lão tổ muốn bắt ba người Tuyết Hương thì lửa giận bùng lên. Hơn nữa hắn phát hiện từ đầu đến cuối, lão già này chưa từng nhìn hắn, ngay cả Đông Phương Thiết Nhân thì cũng chỉ liếc một cái mà thôi.
Chứng tỏ ở trong mắt lão già này, tu vi của hắn và Đông Phương Thiết Nhân chỉ như con kiến.
Hắn chỉ là Tiên Quân sơ kỳ thì thôi, nhưng Đông Phương Thiết Nhân chính là Tiên Vương sơ kỳ.
Nhưng Nhiếp Hồn lão tổ cũng chẳng coi ra gì, chứng tỏ cảnh giới của lão già này cao hơn bọn họ một mảng lớn.
Dương Bách Xuyên hỏi chim Thần Ma: “Qụa Đen, tu vi của lão già kia là gì?"
Chim Thần Ma: “Tu vi của đối phương là Tiên Vương đại viên mãn, nhưng này không quan trọng, quan trọng là các ngươi không thể trêu vào, chuẩn bị trốn đi."
Dương Bách Xuyên nghe xong thì cảm thấy rất ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy một kẻ luôn kiêu ngạo như chim Thần Ma lại làm hắn trốn khi đối mặt với kẻ địch.
Nếu chim Thần Ma đã nói vậy, vậy tức là đối phương là một kẻ rất khó giải quyết.
Càng như vậy Dương Bách Xuyên càng tò mò, Tiên Vương đại viên mãn rất cường đại, nhưng nếu thật sự đánh nhau, chưa chắc sẽ sợ lão ta.
Nhưng nghe ý của chim Thần Ma thì tu vi của người này chỉ là thứ yếu, có một nguyên nhân quan trọng hơn khiến chim Thần Ma kiêng kị.
Dương Bách Xuyên nghĩ thầm phải có phòng bị mới được.
Ví dụ như bảo vệ Cảnh Xán đang bị thương lại.
"Nói xem chuyện này là sao?" Dương Bách Xuyên hỏi.
Chim Thần Ma: "Nếu ta không nhìn làm thì người này tu luyện công pháp Nhiếp Hồn đã thất truyền từ thời thượng cổ. Nghe đồn thần thông này do một phong hào Tiên Tôn sáng chế, lại tu quỷ đạo, cũng là Tán Tiên như sư phụ Vân Thiên Tà của ngươi. Người này cũng là một kỳ nhân nổi tiếng, tự nghĩ ra được Nhiếp Hồn Đại Pháp khiến cả Tiên giới kiêng kị.
Không ngờ đại pháp đã thất truyền này lại xuất hiện trong tay một con gà như vậy. Người này không đáng sợ, đáng sợ là hai người một đỏ một đen bên cạnh hắn ta, đó không phải là sinh linh bình thường mà là tiên thi thượng cổ. Tên khốn này đã đánh cướp ngôi mộ thượng cổ nào đó."
“Chờ đã, ý ngươi là tiên nhân Tiên giới cũng có tập tục chôn mộ?" Dương Bách Xuyên trợn tròn mắt hỏi chim Thần Ma. Trong suy nghĩ của hắn, tiên nhân Tiên giới sẽ không chôn mộ, bởi vì từ lúc hắn tu tiên đến giờ, hắn chưa từng gặp tu sĩ nào đi sửa mộ cho mình.
Nhưng theo lời của chim Than Ma thì từ thời thượng cổ đã có tập tục chôn
mộ.
Nghĩ kỹ lại thì cũng không quá khó hiểu, Tiên giới có vô số tu sĩ, chuyện gì cũng có khả năng, xuất hiện tình huống trộm mộ cũng là bình thường.
Chim Thần Ma: "Tất nhiên là có rồi, dù là thế giới tu sĩ nhưng mỗi một thời đại sẽ có ký hiệu và văn minh riêng. Thời đại thượng cổ từng có vài thế lực gia tộc có tập tục chôn mộ, bọn họ sẽ chôn các tộc nhân đã ngã xuống.
Tu vi càng cao, thanh danh càng lớn thì mộ càng khổng lồ, xây vô cùng to lớn, trận pháp bùa chú phong ấn đủ cả. Người bình thường rất khó phá vỡ, trên cơ bản cũng không tìm thấy nơi nào có mộ lớn.
Nhưng giờ xem ra Nhiếp Hồn lão tổ là ngoại lệ, lão già này có bí pháp trong tay, không chỉ tìm được một ngôi mộ táng, còn thành cồn trộm cướp tiên thi bên trong."
"Nói cách khác, kẻ mặc giáp đen và người trùm áo đỏ kia chính là thượng cổ tiên thi, hơn nữa là tiên nhân cổ luyện thể, thân thể của bọn họ đã gần đến cấp Á Thánh, vĩnh viễn sẽ không biến mất.
Nếu ta không đoan sai, sau khi Quy Tiên Mông Điềm bị lão già này bắt đi, lão ta sẽ đi tìm kiếm khối tiên thi tiếp theo để nhập vào. Nhiếp Hồn Đại Pháp dùng để thao tác nguyên thần hồn phách của tu sĩ, yên lặng không tiếng động, luyện đến cực hạn thì cách thật ra cũng có thể nhiếp hồn thao tác chỉ bằng một tiếng hét lớn, đây là tà đạo.
Cho nen nghe đồn Tien Ton Nhiep Hồn thoi thượng cổ đa bị chính đạo Tiên giới bao vây tiêu diệt, nhưng không ngờ lại có người tìm được truyền thừa của Tiên Tôn Nhiếp Hồn, còn tu luyện thành công.
Cho nên Dương Bách Xuyên, lát nữa tìm cơ hội trốn đi, các ngươi cộng lại cũng không đánh lại được một tiên thi. Thời thượng cổ có tu sĩ chuyên dùng thân thể để chứng đạo, có vẻ một đỏ một đen bên cạnh Nhiếp Hồn lão tổ là tu sĩ dùng thân thể để luyện thể.
Ngay cả kiếm Đồ Long của ngươi cũng không để lại chút dấu vết gì trên đầu đối phương đã đủ chứng minh lúc sinh thời, thân thể của kẻ mặc giáp đen đã bước vào cấp Á Thánh. Thân thể thành thánh, hắn sẽ không phải chết mà là đã nhập thần đạo."
Chim Thần Ma cảm thán, trong giọng nói cùng tràn ngập lửa giận: "Lúc sinh thời, nếu thân thể có thể bước vào cấp Á Thánh thì tu sĩ đó đều là bá chủ một phương. Nhưng không ngờ sau khi chết lại bị người thao tác thành con rối Á Thánh, thật sự vừa đáng buồn vừa đáng giận.
Kẻ tự xưng là Nhiếp Hồn lão tổ này đáng chết một vạn lần, nếu để đám đại tộc Tiên giới biết có người trộm cổ mộ lấy Á Thánh luyện thành con rối, hắn ta cùng đừng hòng sống.
Nhưng noi đi noi lại, kẻ co thể kế thua truyền thừa của Nhiếp Hồn Tiên Tôn cũng không tot lanh gì. Trong loi don, Nhiep Hon Tien Ton cung co than the Á Thánh, đây là cấp cao nhất của tu sĩ luyện thể thượng cổ, chỉ còn một bước nữa sẽ bước vào Thần cảnh."
Dương Bách Xuyên hiểu ra: "Qụa Đen, theo lời của ngươi, tu sĩ luyện thể thượng cổ đều là Á Thánh, chỉ còn một bước nữa là Thần cảnh, vậy tại sao lại chết?"
Chim Thần Ma: "Có một số việc ngươi tạm thời đừng nên biết, cũng không nên tiếp xúc với nó. Trên thực tế ta cũng không rõ lắm, nhưng ta có thể nói cho ngươi, cho dù là thần nhân cũng có thể chết. Trên đời này làm gì có kẻ nào thật sự bất tử, cũng đừng nói đến thời đại thượng cổ hỗn loạn kia. Á Thánh chết cũng là chuyện bình thường, chờ sau này tu vi của ngươi đủ rồi thì có thể tiếp xúc đến. Bây giờ đừng hỏi cái này, nghĩ cách thoát thân đi, muốn chạy khỏi tay Nhiếp Hồn lão tổ cũng không phải dễ dàng."
Hai người đang nói chuyện thì Nhiếp Hồn lão tổ nhìn chằm chẵm Dương Bách Xuyên và Đông Phương Thiết Nhân: "Khặc khặc, hai vật nhỏ đều ngoan ngoãn lại đây, lão tổ ta còn thiếu mấy tên nô lệ hầu hạ. Đến lúc đó ta sẽ luyện chế các ngươi thành con rối nô lệ cao cấp. Còn ba nha đầu kia thì phải hầu hạ lão tổ cho tốt đấy."
Nghe vậy Dương Bách Xuyên càng thêm tức giận.
Ai quan tâm ngươi là cái quỷ gì, tiểu gia còn không tin không chém được ngươi.
Dương Bách Xuyên nói với đám người Đông Phương Thiết Nhân: "Mấy ngươi đi trước đi, ta giữ chân lão già này."
"Âm đùng ~"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!