Khó trách tốc độ tu luyện của Tà Võ đều nhanh hơn so với những người khác, phương thức cắn nuốt như thế này, gần như chính là cướp đoạt tu vi của người khác.
Qua một lúc lâu, rốt cuộc Hấp Hồn Đại Pháp cũng dừng lại.
Ngược lại không phải bởi vì Lâm Huyền can thiệp vào, mà bởi vì hồn lực ở xung quanh đã bị cắn nuốt một cách sạch sẽ.
Lâm Huyền khẽ nhíu mày.
Hấp Hồn Đại Pháp này mang đến cho hắn một loại cảm giác rất giống với tà công.
Các pháp môn hoặc chiêu thức bình thường đều là do người thực hiện điều khiển.
Nếu như quả thật gặp phải tu giả có tâm địa bất chính thì cho dù là Thần Đạo Công Pháp cũng sẽ có thể được xưng là tà công.
Nhưng mà Hấp Hồn Đại Pháp lại khác biệt, không ngờ pháp môn này lại có thể điều khiển người thực hiện nó.
Trong suy nghĩ của Lâm Huyền, nó hoàn toàn xứng đáng được xưng là tà công!
"Sau này không thể thi triển Hấp Hồn Đại Pháp lại nữa rồi."
Lâm Huyền âm thầm hạ quyết tâm.
Cảm giác hồn lực tăng trưởng một cách nhanh chóng này thực sự là quá mê người.
Cho dù là một người có tam lòng cứng ran như sắt đa là Lâm Huyền cũng cảm giác có một tia rung động.
Nếu như hắn giống với đám Tà Võ kia, sau khi giết chết đối phương lại cắn nuốt hồn lực của đối phương, nói như vậy thì thực lực của hắn sẽ tăng trưởng một cách vô cùng kinh khủng rồi.
Có điều, ý nghĩ này vừa mới xuất hiện liền bị hắn dập tắt.
Lâm Huyền không phải là thánh nhân, không có cách nào đè xuống sự nảy sinh của ác niệm.
Thế nhưng người tốt và kẻ ác cũng khác nhau, người tốt có thể khống chế được ác niệm của chính mình, còn người xấu sẽ buông thả ác niệm.
Tà Võ sẽ bước vào con đường lạc lối bởi vì ác niệm của bọn chúng.
Bọn họ trầm luân trong loại cảm giác tăng trưởng nhanh chóng như bày này, không có cách nào tự kiềm chế được.
Mặc dù bọn họ muốn thay đổi hoàn toàn cũng không có cách nào khống chế được dục vọng ở trong lòng của mình.
Cho nên, sau khi Lâm Huyền thử một lần liền lập tức đưa ra một quyết định, tuyệt đối sau này không thể sử dụng Hấp Hồn Đại Pháp thêm một lần nào nữa.
Con về phan hồn luc chiem đuợc lan nay, Lam Huyen cung không co đi sâu vào nghiên cứu.
Ném bộ phận hồn lực kia xuống? Chuyện này cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào cả.
“Bây giờ, có lẽ hồn lực của ta đã đủ để đột phá."
"Nếu như không phải có Phân Thân ở đây, vậy thực sự là nguy hiểm."
"Ta phải trở nên mạnh mẽ hơn."
Lâm Huyền suy nghĩ một lúc, cảnh tượng ở xung quanh bắt đầu thay đổi một cách nhanh chóng.
Chỉ trong thời gian một cái nháy mắt, hắn đã xuất hiện ở dưới chân núi Thần
Sơn
Lâm Huyền bước lên vài bước, dẫm lên bậc cầu thang.
Hắn không hề giữ lại một chút hồn lực nào mà phóng thích toàn bộ ra bên ngoài, rót vào bên trong bậc thang của Thần Sơn.
Ngay lập tức, ánh sáng của các bậc thang lại được kích hoạt một lần nữa.
Bậc thang cấp 1100.
Hồn lực mênh mông của Lâm Huyền vẫn đang không ngừng đánh về phía bậc thang cấp cao hơn.
Cấp 1150.
Cấp 1200.
Nhìn thấy thu hoạch này, Lâm Huyền hài lòng gật đầu.
Trên bậc thang, những bài vị của Đại Đế cũng đều bị đốt sáng lên.
Lâm Huyền bước lên, khom người cui lạy những vị Đại Đế này.
"Thỉnh các vị Đại Đế, Lâm Huyền đã hoàn thiện Thần Đạo Công Pháp."
Hắn vừa nói xong những lời này, ở trong không trung liền xuất hiện quyển sách cổ thứ tư.
Quyển thứ tư của Thần Đạo Công Pháp, Nghênh Phong Triển Khai.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!