Cộng thêm với vài cường giả Chiến Tướng vừa nãy, hiện giờ đối phương đã có hơn mười ba cao thủ Hoa Hình!
Luồng sức mạnh này chắc chẳn là rất kinh khủng.
Diệp Viễn thi triển Quy Tắc Không Gian, bóng người quay về trái với lẽ thường, mà còn nhanh hơn Dương Thanh vài phần.
Nhưng luc này, cây trường thương trong tay Dương Thanh rung lên, một cỗ khí thế kinh thiên lao thẳng lên trời.
Lúc này Diệp Viễn cũng cảm nhận được Dương Thanh này là nhị pháp Hoa Hình!
Tuy nhien, ten nay đa dung hop Thuong Dạo voi Huy Diet Chi Dao lại voi nhau một cách hoàn hảo.
Trường thương còn chưa ra thì tất cả mọi người đã cảm nhận được một luồng sức mạnh phá huỷ!
Và cây trường thương Hồng Mông chí bảo trong tay Dương Thanh đã hoá thành thứ ở giữa thực và hư, khí thế ngưng tụ mà không tan ra.
Rõ ràng, Dương Thanh là cường giả siêu cấp trong Thương Đạo.
Đội ngũ đuổi giết đã toàn lực đuổi theo, rõ ràng không ngờ được hai người này lại dám đâm ngọn hồi mã thương.
Lúc này, bất ngờ không kịp đề phòng!
"Vương Bá Chi Thương!"
Dương Thanh hét lớn, cây trường thương dài như cầu vồng, một nhát đâm xuyên đầu của Chiến Tướng tiến tới.
Vương Bá Chi Thương?
Cái tên này, sao cảm thấy không đáng tin lắm nhỉ?
Nhưng thực lực thì cực kỳ mạnh.
"Càn Khôn Nhất Kiếm!"
Diệp Viễn cũng nghiêm giọng hét lên, cũng giết chết một cường giả Chiến Tướng
Vừa đối mặt thì hai cao thủ Chiến Tướng đã mất mạng!
Đội ngũ đuổi giết lập tức chết lặng.
Nhưng đám người Kình Lan cũng từng thấy qua trận chiến lớn nên đã nhanh chóng tỉnh lại.
"Giết! Đừng để hai tiểu tử này chạy thoat! Nhất định phải giết chết bọn chúng!" Kình Lan gầm lên.
Không cần hắn ta ra lệnh cũng đã có vô số đòn tấn công ập đến hai người họ.
Sau đòn tấn công vừa nãy, hai người đã thẳng tay phá vỡ đội hình của đối phương.
Lúc này, Càn Khôn Kiếm Trận của Diệp Viễn vừa mở ra thì đã chụp lấy mười mấy người vào trong, giúp Dương Thanh chặn lấy hầu hết các đòn tấn công.
Còn Dương Thanh thì một cây trường thương khí thế hào hùng, lại một nhát đâm xuyên qua một Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn bình thường.
"Chết tiệt! Chết tiệt! Bao vây hai người bọn chúng, đừng để bỏ chúng chạy thoát!" Kình Lan gầm lên.
Bọn họ đuổi giết Diệp Viễn, nhưng Diệp Viễn lại không bị gì mà bọn họ thì chết hết người này đến người kia!
Kình Lan hiện giờ gần như phát điên rồi.
Tuy đã mất đi hai cường giả Chiến Tướng, nhưng bọn họ vẫn còn mười một người.
Một khi vòng vây được hình thành, Diệp Viễn với người kia chắc chắn không thể chạy thoát được.
"Không ngăn được nữa, rút lui!" Trước khi vòng vây của đối phương được hình thành thì Diệp Viễn trực tiếp kích hoạt kiếm trận, sau khi giết chết một Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn thì lại xông ra khỏi vòng vây.
"Tiểu tử, ngươi bán đứng ta!" Dương Thanh đang giết một cách cao hứng, hoàn toàn chưa kịp phản ứng lại.
Hắn ta quát lớn, sau lưng bị đánh một phát mạnh, nửa người gục xuống, nhưng cũng cố gắng lao ra đuổi kịp Diệp Viễn.
Diệp Viễn không khỏi trợn mắt, tại sao cái tên này lại cố chấp như vậy?
Trong tình thế vừa rồi mà cũng cần mình nhắc nhở sao?
Lẽ nào hắn ta định giết chết hết những người này sao?
Dương Thanh tuy mạnh nhưng vẫn ngang tài ngang sức với Diệp Viễn thôi.
Giết thì chắc chắn là không thể giết hết rồi.
Một khi bị cuốn lấy thì sẽ chết chắc.
Nhưng Dương Thanh lại tài giỏi, giết một cách cao hứng, lại muốn chết cùng ...
Diệp Viễn thản nhiên ném một viên Thiên Đan qua, Dương Thanh nhận lấy rồi liếc nhìn, hai mắt không khỏi sáng lên, kinh ngạc kêu lên: "Chân phẩm! Đồ tốt đấy!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!