Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Vân Ương cùng với tám vị Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn tham gia, khó khăn lắm mới đang ngang tay với Diệp Viễn.

Kiếm trận này của Diệp Viễn thật sự mạnh đến độ quét sạch chúng sinh.

Nhưng bây giờ cung đã lên dây, không thể không bắn!

Nếu không giữ Cảnh Phỉ ở lại được, họ đúng là không có cách nào giao phó.

Hai bên cứ giảng co như vậy.

Bên kia, Cảnh Phỉ vẫn luôn tỏ ra vui sướng, hiện tại cũng không cười nổi.

Nàng có bướng bỉnh đến đâu thì cũng biết lần này mình gây ra rắc rối lớn rồi.

Nàng ta nào ngờ tới lúc trước nhất thời nghịch ngợm, lại chọc cho toàn bộ Thiên Quỳ hải vực đều bùng nổ chứ?

Trêu đùa lần này có hơi lớn rồi.

"Diệp Viễn ca ca, hay là ... huynh cứ giao Cảnh Phỉ ra đi? Hu hu ... muội ... muội sai rồi!" Cảnh Phỉ vừa chạy vừa khóc nói.

Diệp Viễn hừ lạnh nói: “Đùa gì thế? Trời có sụp thì ta vẫn đỡ được! Đại Hoàng, người của họ càng lúc càng đông, ngươi mau dẫn Cảnh Phỉ phá vòng vây ở phía Nam, ta sẽ nhanh chóng chạy tới đó!"

"Vâng, Diệp Sư!"

Đại Hoàng cũng đầu đau não trướng, chỉ ước tát chết Cảnh Phỉ.

Nha đầu này đúng là biết gây chuyện quá cơ.

Tuy nhiên Đại Hoàng ở cùng Diệp Viễn đã lâu, vô cùng hiểu tính cách của Diệp Viễn.

Lúc này, hắn ta chắc chắn sẽ không vứt bỏ đồng bạn mà rời khỏi.

Trước đó Diệp Viễn nương tay, tự nhiên hắn ta cũng vẫn giữ lại thực lực, chưa hề dốc hết sức bùng nổ Móng Lắng Lơ.

Nhưng bây giờ, Đại Hoàng không cần tiếp tục giữ lại nữa, cơ thể đột nhiên vặn vẹo một cách quái dị.

‘Âm!

Hắn ta tung ra một cước, ba bốn vị Thánh Hoàng Thiên trung vị ở phía trước trực tiếp bị đá nổ tung.

Chém giết mở một đường máu, Đại Hoàng lao thẳng tới chỗ Cảnh Phỉ.

Hắn ta lại tung một cước, đá bay đám Thánh Hoàng Thiên đang đuổi theo mình.

Sau đó, dẫn theo Cảnh phỉ chạy như điên về phía Nam.

"Đuổi theo! Nhất định phải bắt lại nha đầu đo cho bổn tôn bằng được! Nguyên Thần, ngươi đi giúp đỡ giết chết con trâu kia."

Kình Lan quát to một tiếng, ra lệnh một vị Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn trong đó rời khỏi cuộc chiến đuổi giết hai người kia.

Diệp Viễn nghe vậy, ánh mắt chợt thoáng hiện hàn quang, lạnh lùng quát lên: "Diệp mỗ lại muon xem thu ai có thể roi khỏi! Giết!"

Lúc này, Diệp Viễn cũng đã nổi giận.

Chỉ thấy han hét lên một tiếng chói tai, Can Khôn Kiếm Trận đột ngột trở nên sắc bén.

Trước đó hắn phòng thủ là chính, rất ít tấn công.

Bây giờ hắn không lo được nhiều như vậy, trực tiếp thay đổi Can Khôn Kiếm Trận trở thành sát chiêu.

Trong thoáng chốc bùng nổ ánh sáng lạnh.

Nguyên Thần kia vừa định rời khỏi chiến trường, đã trực tiếp bị hơn chục kiếm mang xuyên thủng, ngã vào trong biển.

Đây là lần đầu tiên Diệp Viễn sử dụng sát chiêu.

Nhưng hắn vừa tung ra sát chiêu, hàng phòng ngự của Diệp Viễn cũng trở nên yếu ớt hơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận