Hắn ta thúc giục Quy Tắc Gió và Quy Tắc Không Gian tới cực hạn, chỉ hận cha sinh mẹ đẻ chỉ có bốn cái chân để chạy!
Trong chớp mắt đã chạy ra ngoài mười dặm.
Mà đám Tử Quang Chiến Lang Ngọc Hoàng Thiên nhìn thấy uy thế bậc này sao còn dám ở lại, xôn xao tránh xa Bát Ban Báo!
Đùng!
Một quyền mạnh mẽ phá không lao đi.
Chỉ nghe 'Đùng' một tiếng, Bát Ban Báo lập tức bị nổ thành một đám sương máu.
Một quyền, trực tiếp đánh Ngọc Hoàng Thiên trung vị nổ tung!
Thậm chí còn chẳng kịp chạy trốn!
Phải biết rằng, sở trường của Bát Ban Báo chính tốc độ!
Khắp cả nui chìm vào tĩnh mịch.
Một màn bất thình lình này khiến mọi người khiếp sợ tới ngây người rồi.
"Này ... Đây là loại sức mạnh đáng sợ gì thế này? Cho dù là người đã bước một chân vào Thánh Hoàng Thiên nào ở đây cũng sẽ bị một quyền kia đánh nổ tung?"
“Dùng một quyền kia để giết thống lĩnh Bát Ban Báo, quả thật là dùng pháo lớn giết muỗi mà!"
"Rõ ràng hắn chỉ là một Vô Cực Thiên hạ vị, nhưng vì sao lại có thể đánh ra quyền khủng bố như thế?"
"Đáng chết! Rốt cuộc người công tử kêu chúng ta giết là thứ yêu nghiệt gì thế?'
Những Chân Linh kia vẫn tưởng rằng Diệp Viễn chết chắc rồi, nào biết lúc Diệp Viễn hấp hối lại bỗng nhiên đảo ngược tình thế, một quyền đánh chết người mạnh nhất trong bọn họ!
Hơn nữa một quyền này đã mạnh tới cực hạn rồi!
Bọn họ tin cho dù là người đã bước một chân vào Thánh Hoàng Thiên ở đây cũng sẽ bị một quyền kia đánh chết!
Sức mạnh khủng khiếp bậc này vậy mà lại xuất phát từ một Vô Cực Thiên hạ vị, bọn họ có thể không hoảng sao?
Ớ bên kia, Thạc Ngôn đột nhiên bùng nổ, thực lực bùng nổ, cũng đang điên cuồng giết qua bên Diệp Viễn.
Chỉ là đối thủ của hắn ta quá mạnh cho nên bị giữ chân.
Nhưng mà khi hắn ta nhìn thấy Diệp Viễn tung ra đòn tấn công lật ngược tình thế, lập tức rất phấn khởi.
Vèo!
Một quyền đánh ra, long khí như thủy triều rút lui, nháy mắt Diệp Viễn nắm lại quyền khống chế thân thể.
Hắn không hề có một chút do dự nào lập tức lắc mình tới bên cạnh Thạc Ngôn, kéo hắn ta chạy vào trong núi sâu.
Từ lúc Bát Ban Báo tức tốc chạy trốn, đến bị nổ tung mà chết, Diệp Viễn xông ra khỏi vòng vây, mang theo Thạc Ngôn chạy trốn như điên cũng chỉ là thời gian vài lần hô hấp mà thôi.
Mọi người còn đang đắm chìm trong khiếp sợ, chưa thể phục hồi lại tinh thần.
Chờ đến khi bọn họ sực tỉnh lại thì Diệp Viễn đã đột phá vòng vây chạy mất
rồi.
Tử Quang Chiến Lang bỗng nhiên bừng tỉnh, đien cuồng hét lên: "Đuổi theo! Đuổi theo cho ta! Hai tên kia tuyet đối không thể còn sống rời khỏi đây! Nếu không tất cả chúng ta đều phải chết hết!"
Những loi nay lap tuc lam moi người bừng tỉnh, tam Ngọc Hoang Thiên chợt bùng nổ, đuổi theo hướng hai người Diệp Viễn.
Bát Ban Báo chết rồi nên Tử Quang Chiến Lang tự động trở thành người lãnh đạo.
Hắn ta đầu tàu làm gương, tăng tốc tới cực hạn, muốn đuổi kịp hai người Diệp Viễn.
Bây giờ Diệp Viễn đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ cần hắn ta có thể đuổi theo thì chắc chắn có thể giết chết Diệp Viễn!
Tử Quang Chiến Lang cũng là hạng người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tuy vừa rồi bị chấn động bởi một quyền kia của Diệp Viễn, nhưng sau khi sức mạnh đáng sợ kia xuất hiện thì lại nhanh chóng biến mất không còn dấu vết.
Sao hắn ta còn không hiểu Diệp Viễn chỉ có sức lực cho một đòn tấn công?
Nếu không Diệp Viễn đã sớm đánh cho bọn họ mỗi người một quyền nổ tung hết rồi, còn chạy trốn làm gì?
Giữa nơi núi rừng, mười bóng người không ngừng xẹt qua.
Diệp Viễn bị thương nặng, hoàn toàn là đang chống đỡ bằng một hơi thở.
Hơn nữa mang theo Thạc Ngôn khiến tốc độ chậm hơn bình thường.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!