Diệp Viễn phải thừa nhận, Thương Ninh Viễn chính là đối thủ mạnh nhất mà hắn gặp được từ trước đến nay, không còn ai khác!
Cho dù là Dược Tổ trước kia thì cũng không đáng để Diệp Viễn nhắc tới.
Chẳng qua thực lực của Dược Tổ là vì cảnh giới của hắn ta cao mà thôi.
Khi cảnh giới của Diệp Viễn tăng lên, hắn ta không chịu nổi một kích.
Thế nhưng sự cường đại của Thương Vĩnh Ninh lại là sức mạnh của sắt thép được tôi luyện!
Sự cường đại bên trong Đan Minh đã vượt quá sức tưởng tượng của Diệp Viễn.
Một Thánh Tử đã như vậy thì người có thực lực Đan Đạo đứng đầu Đan Minh sẽ mạnh đến mức nào chứ?
Hắn không dám tưởng tượng!
Bàn về thiên phú cũng như thực lực cùng cảnh giới, thậm chí Diệp Viễn đều thua một nước!
Cho dù là căn cơ mà trước giờ Diệp Viễn luôn lấy làm kiêu ngạo, Thương Vĩnh Ninh cũng hết sức vững chắc.
Có lẽ không bằng Diệp Viễn, nhưng cũng không đến nỗi tạo thành khuyết điểm!
Muốn chiến thắng một đối thủ như thế thì thật sự quá khó khăn.
Nhưng cũng chính vì vậy mà Diệp Viễn càng khát vọng chiến thắng đối phương!
Nếu như nói Hàn Dịch là hòn đá mài dao của hắn trong Võ Đạo thì Thương Vĩnh Ninh chính là hòn đá mài dao tốt nhất của hắn trên con đường Đan Đạo!
Tình thế hiện nay, muốn phân thắng bại ở cửu phẩm thì căn bản không thể.
Ai có thể đánh vỡ được ràng buộc, đạt tới chân phẩm thì mới có thể thắng!
Bế quan tám năm, Diệp Viễn đã phát hiện ra được, trên cửu phẩm cực hạn, sợ rằng còn có những phẩm chất cao hơn.
Nhưng mà bước này hư vô mờ mịt, hắn chỉ cách một tầng cửa sổ giấy, nhưng không thể nào chọc phá được.
Diệp Viễn không có sư thừa, không có nội tình, chỉ có thể dựa vào chính mình tìm tòi.
Nhưng mà Thương Vĩnh Ninh lại là đá thử vàng tốt nhất mà Đan Minh đưa cho hắn!
Thế nên, hắn dùng hết sức lực, ngăn cản Thương Vĩnh Ninh luyện thành chân phẩm.
Mà chính hắn cũng cố gắng đánh vỡ những ràng buộc trong cực hạn này!
Trận đấu đan này có thể nói là trận đấu gian nan nhất trên con đường đan đạo của hắn!
Ba mươi trận, đấu ngang tay!
Bốn mươi trận, đấu ngang tay!
Năm mươi trận, vẫn đấu ngang tay!
Chớp mắt, hai người đã quyết đấu ba tháng có thừa.
Ban đầu, những người xem cuộc đấu đều có chút không chịu nổi.
Nhưng hai người trong sân vẫn đang không ngừng chiến đấu!
Đúng vậy, trận đấu đan này đã biến thành một cuộc chiến.
Sự thắng bại của cuộc chiến này quá quan trọng!
Bất kể là Diệp Viễn hay Thương Vĩnh Ninh đều không chịu thua!
Trận đấu đan này đã tạo thành trấn động to lớn ở toàn bộ Ngũ Quang Thiên Vực, thậm chí là Vũ Thanh đại lục!
Vô Số Thiên Dược Sư tụ tập ở Vân Nghê Thượng Quốc.
Trưởng môn nhân của ngũ đại Thiên Tông đều đã đến xem.
Ánh mắt của vô số cường giả đều tập trung đến Vân Nghê Thượng Quốc nho nhỏ.
Trước lúc này, những trưởng môn chí tôn của mười bảy tông sư mà Diệp Viễn chọn đấu không cảm thấy có gì đặc biệt cả.
Trong mắt bọn họ, đó chỉ là sự giãy giụa trước khi gục ngã của Võ Định Thiên Tông mà thôi.
Nhưng trong ba tháng này, tất cả mọi người đều thay đổi cái này.
Bởi vì bọn họ đều ý thức được, e rằng trận đấu luyện đan này sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ bố cục của Vũ Thanh đại lục!
Trận chiến này, nếu như Diệp Viễn thắng, Đan Các sẽ lập tức vùng lên trở thành thế lực siêu cấp có thể đối kháng với Đan Minh!
Từ đây, phi thăng giả sẽ không còn bị Đan Minh kìm hãm nữa!
Trận chiến này có ý nghĩa rất lớn!
Nhưng mà, điều kiện tiên quyết là Diệp Viễn phải thắng!
Trong hoàng cung Vân Nghê Thượng Quốc, hoàng đế bệ hạ cũng chỉ có thể chờ ở ngoài Kim Loan điện.
Lúc này, các trưởng môn của ngũ đại Thiên Tông đều tề tụ!
Ánh mắt của năm người đều tập trung đến màn ánh sáng trước mặt.
Trên màn sáng đang chiếu trận đấu đan của Diệp Viễn và Thương Vĩnh Ninh.
Lăng Vạn Thừa tông chủ Thượng Ngu Thiên Tông không nhịn được thở dài, nói: “Phong Huyền Dịch, không ngờ Võ Định Thiên Tông của ngươi lại sinh ra một kỳ tài như vậy! Nếu thắng được trận chiến này, e rằng cái tên Diệp Viễn sẽ có thể sánh vai với Trác Bất Quần đại nhân!”
Hoa Tử Úc tông chủ Hành Vân Thiên Tông, gật đầu đồng ý: “Sau khi Trác Bất Quần đại nhân mất tích, ngũ đại Thiên Tông chúng ta khắp nơi bị cản trở, không thể phát triển được, nguyên nhân lớn nhất chính là ở Thiên Đan này! Nếu như thế của Đan Các được hình thành thì những phi thăng giả sẽ không còn bị cản trở nữa! Nhanh thì một ngàn năm, chậm thì ba ngàn năm, Ngũ Quang Thiên Vực nhất định có thể tìm lại vinh quang!”
Dương Giáp, tông chủ Vạn Tượng Thiên Tông nhíu mày lại, có chút bất mãn với những bình luận của bọn họ.
Dù sao Vạn Tượng Thiên Tông cũng là Trung Tông, đứng đầu ngũ tông!
Nhưng hắn ta không thể không thừa nhận, Lăng Vạn Thừa và Hoa Tử Úc nói rất có lý.
Trác Bất Quần tài hoa hơn người, ngạo nghễ đứng giữa trời.
Dù sao những người như vậy cũng quá hiếm.
Nhưng mà, nếu như thế của Đan Các có thể hình thành thì có thể đào tạo ra được một số lượng lớn cao thủ.
Chiến lực của phi thăng giả vốn đã vượt xa cường giả địa phương.
Nếu như còn có Thiên Đan trợ giúp thì chẳng khác gì hổ thêm cánh.
Nói là thay đổi bố cục của Vũ Thanh đại lục cũng không quá đáng chút nào!
Lúc nghe được tin tức về cuộc chiến giữa Diệp Viễn và Thương Vĩnh Ninh, Phong Huyền Dịch cũng trợn mắt há mồm.
Đan Minh xuất thế mạnh mẽ, ai ngờ lại bị Diệp Viễn ép đến tình cảnh này.
Ước hẹn hai mươi năm của Diệp Viễn không phải là nói không!
Nếu thế của Đan Các được hình thành, Võ Định Thiên Tông của ông ấy còn cần gì sợ Đan Minh nữa chứ?
Những người có con mắt thiển cận đáng cười trong tông môn kia, sợ rằng giờ đã xấu hổ đến mức không còn mặt mũi ra ngoài nữa rồi phải không?
“Phong Dịch Huyền, nếu như Diệp Viễn thật sự có thể thắng, cam kết ban đầu của Đan Các không thể đổi! Nếu không, Vạn Tượng Thiên Tông của ta là người đầu tiên không đồng ý!” Đột nhiên Dương Giáp nói.
Cái gọi là cam kết chính là lời Diệp Viễn đã nói lúc trước, Đan Các là một thế lực cởi mở, sẽ không cưỡng ép thu nhận Thiên Dược Sư như Đan Minh.
Chuyện này đối với bốn tông môn khác là chuyện cực kỳ quan trọng!
Nếu để một mình ngươi định đoạt Thiên Dược Sư thì không phải chẳng còn chỗ cho chúng ta đứng hay sao?
Đến lúc đó, Đan Các nổi dậy, không phải sẽ biến thành một Đan Minh khác sao?
Phong Dịch Huyền gật đầu nói: “Xin Trung Tông cứ yên tâm, Diệp Viễn đã nói rồi, chỉ cần là đệ tử của ngũ đại Thiên Tông, Đan Các hoàn toàn mở cửa chào đón! Chỉ cần là Thiên Dược Sư gia nhập Đan Các thì có thể xem tất cả các đan phương, tiếp nhận huấn luyện tốt nhất! Sau khi thành công, các đệ tử của ngũ đại Thiên Tông, ai về chủ nấy! Nếu như Diệp Viễn có thể thắng, năm người chúng ta coi như đã ký kết hiệp ước, đời đời tuân thủ! Chỉ là, ngũ đại Thiên Tông chúng ta vốn cũng đồng lòng chung sức, Đan Các muốn quật khởi cũng cần Trung Tông và ba tông còn lại ủng hộ!”
Dương Giáp hơi bớt giận, gật đầu nói: “Đương nhiên rồi! Nếu Đan Các cùng ngũ tông chúng ta hợp lực lại thì nhất định có thể đuổi Đan Minh ra khỏi Ngũ Quang Thiên Vực!”
Phong Huyền Dịch khẽ gật đầu, ánh mắt lại tập trung lên màn ánh sáng.
Ông ấy âm thầm cổ vũ cho Diệp Viễn.
Dù nói thế nào đi nữa thì điều kiện tiên quyết cũng là Diệp Viễn có thể thắng!
Nếu như Diệp Viễn thất bại, e rằng Võ Định thiên tông cũng bị đả kích hủy diệt!
Trận đấu đan này liên lụy quá lớn.
Chẳng ai ngờ tới mọi chuyện lại biến thành thế này.
Mỗi một trận đấu đan của hai người đều như một vòng xoáy.
Số trận đấu tăng lên, vòng xoáy càng ngày càng lớn, càng ngày càng lớn.
Cuối cùng đã ảnh hưởng đến toàn bộ Vũ Thanh đại lục!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!