Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

 Diệp Viễn thản nhiên nói: "Với ta mà nói cũng không có gì khác biệt. Được rồi, cái gì nên nói ta đã nói xong! Nếu ngươi còn dám ra tay với Nhân Tộc thì đừng trách ta mở rộng tàn sát!"  

 

 

Dứt lời, Diệp Viễn phóng khoáng xoay người, không coi ai ra gì định rời đi.  

 

Đám người thấy hắn như vậy lại không ai dám ngăn cản!  

 

Những người này bị Diệp Viễn giết sợ.  

 

"Cung Tuần Thiên ta là nơi ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi hay sao? Ở lại cho ta!"  

 

Nguyên Huy quát lớn, uy áp của Thiên Đạo Cảnh Cửu Văn bất chợt phát ra.  

 

Một luồng khí tức khủng bố cực điểm nhanh chóng bao trùm phạm vi không gian suốt mười vạn dặm!  

 

Nguyên Huy trấn áp cả Nam Giới Địa Vực, thực lực sao có thể là hạng tầm thường?  

 

Cho dù là trong huyền mạch chăng nữa, thực lực của hắn ta cũng có thể xếp vào đội ngũ đứng đầu.  

 

Hắn ta vừa ra tay, khí thế tựa như hủy thiên diệt địa.  

 

Đám cường giả Nhân Tộc cảm thấy hô hấp không thông.  

 

Luồng uy áp này đại biểu cho Thiên Đạo, thật là đáng sợ!  

 

Đây cũng là một trong các lý do quan trọng khiến Thần Tộc có thể trấn áp vạn tộc, dùng danh hiệu sứ giả Thiên Đạo để tự xưng.  

 

Nhưng Diệp Viễn đối mặt với uy áp Thiên Đạo khủng bố như vậy lại cứ như không cảm giác được, tiếp tục ung dung đi thẳng.  

 

Nguyên Huy hừ lạnh một tiếng, lắc mình vượt qua hư không tiến tới.  

 

Tốc độ nhanh đến cực hạn!  

 

Vèo vèo vèo...  

 

Ngay khoảnh khắc ấy, vô số phi kiếm nối gót xông lên.  

 

"Kiếm trận Chân Niết, khởi!"  

 

Nhưng lần này, Kiếm trận Chân Niết đại sát tứ phương hoàn toàn không ngăn được Nguyên Huy!  

 

Nguyên Huy như một tòa núi lớn vậy, phi kiếm đụng tới hắn lập tức dập nát.  

 

Phi kiếm xoay tròn mà đến, lại hoàn toàn không ngăn cản bước tiến của Nguyên Huy được.  

 

Trong khoảnh khắc, hắn ta đã tới nơi cách Diệp Viễn nghìn trượng.  

 

"Ha ha, tiểu tử, thủ đoạn này đối phó với Thiên Đạo Cảnh Bát Văn còn miễn cưỡng thông qua, đối phó với bổn cung thì cũng quá yếu! Lưu lại cho ta!"  

 

Nguyên Huy đang cười cuồng vọng lại bỗng cảm thấy không thích hợp.  

 

Rõ ràng hắn chỉ cách Diệp Viễn nghìn trượng mà thôi.  

 

Nhưng tốc độ hắn tiến lên ngày càng chậm lại!  

 

Gần trong gang tấc, lại như xa tận chân trời!  

 

"Khá lắm, Pháp Tắc Thời Gian! Không đúng, còn cả Bản Nguyên Pháp Tắc Không Gian! Thời không đồng bộ, ngay cả ta cũng không thể đột phá dễ dàng! Rốt cuộc tiểu tử này là thần thánh phương nào? Từ bao giờ Nhân Tộc lại xuất hiện yêu nghiệt như thế?"  

 

Không phải Nguyên Huy không đột phá được, nhưng tuyệt đối không thể tránh thoát trói buộc thời không trong nháy mắt.  

 

Diệp Viễn cũng không cuốn lấy Nguyên Huy.  

 

Hắn muốn đi, không ai có thể lưu hắn lại!  

 

Diệp Viễn cứ như vậy mỗi bước nghìn trượng, ung dung nhàn tản như bước đi trong sân vắng, rời khỏi Cung Tuần Thiên!  

 

Lúc khí tức của hắn hoàn toàn tiêu biến trước mắt đám người, toàn bộ người của Cung Tuần Thiên mới như vừa tỉnh mộng!  

 

"Thật... thật đáng sợ, hắn vậy mà lĩnh ngộ được Pháp Tắc Thời Không! Hơn nữa Pháp Tắc Không Gian của hắn còn đạt tới Bản Nguyên!"  

 

"Trời ạ. Ngay cả Nguyên Huy đại nhân đích thân ra tay mà cũng không giữ người lại được!"  

 

"Vừa rồi hắn uy hiếp Nguyên Huy đại nhân, ta còn cảm thấy đúng là nực cười. Nhưng giờ ta thật sự không cười nổi!"  

 

Trước đó không ai đặt uy hiếp của Diệp Viễn trong lòng cả.  

 

Mà khoảnh khắc này, không người nào cảm thấy Diệp Viễn chỉ nói đùa nữa.  

 

Nếu thật sự khiến người kia bực lên, có lẽ hắn thật sự sẽ tàn sát toàn bộ Cung Tuần Thiên Nam Giới này!  

 

Phái Thiên Đạo Cảnh Cửu Văn canh giữ à?  

 

Đùa cái gì vậy chứ?  

 

Thiên Đạo Cảnh Cửu Văn lại không phải rau cải trắng!  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận