Lọc Truyện

Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên

Đối mặt với lời nói đầy ẩn ý của Mạnh Thiên Phong cùng ánh mắt lạnh lùng nọ, dường như Giang Nguyên chẳng thèm để ý.

Mà thật ra sắc mặt của Hồ Quang Dương lại hơi khó coi, cắn răng một cái rồi mới ngồi xuống ghế sa lon.

- Năm đó trước khi y sư Nguyên Bân mất tích từng đưa ra một đề xuất, tăng mạnh giám sát tài nguyên của trưởng lão viện ...

Nói tới đây, Giang Nguyên nhìn sắc mặt Hồ Quang Dương đã hơi khó coi, lại nhìn Mạnh Thiên Phong đang ngồi sau bàn làm việc, cười thản nhiên nói:

- Có lẽ hai vị trưởng lão còn nhớ rõ việc này chứ?

- Hừ ... Thời gian đã qua lâu như vậy, tôi nhớ rõ thế nào được? Chuyện này liên quan gì tới tôi?

Hồ Quang Dương lạnh lùng đáp.

Lúc này Mạnh Thiên Phong nâng chén trà, như nghĩ ngợi gì đó, nhấp một ngụm rồi chậm rãi gật đầu:

- Đúng thế, dường như tôi cũng có chút ấn tượng ...

- Năm đó y sư Nguyên Bân dốc hết sức đề xuất việc này, hơn nữa Viện ủy hội lúc ấy cũng bắt đầu tiến hành bàn bạc về ý kiến đó. Nhưng ngay sau đó không lâu, y sư Nguyên Bân mất tích bởi sự kiện Long Sơn, từ đó về sau đề xuất này hiển nhiên bị gác lại ...

Giang Nguyên lạnh nhạt nói.

- Vậy thì có liên quan gì tới Hồ trưởng lão đâu?

Mạnh Thiên Phong cau mày, trầm giọng nói.

- Năm đó lúc xảy ra sự kiện Long Sơn, vừa hay sắp tới lúc thay đổi Viện ủy hội.

Giang Nguyên nhìn về phía Hồ Quang Dương, lạnh nhạt nói:

- Han Hồ trưong lao con nho rat ro, sau su kien Long Son, Hồ trưởng lao liền rút lui khỏi thành viên thường ủy Viện ủy hội, tiến vào trưởng lão viện ...

Lúc này sắc mặt Hồ Quang Dương đã âm trầm như nước, tức giận hừ một tiếng, nói:

- Cậu ... Ý cậu là gì đây? Chuyện này liên quan gì tới tôi?

Giang Nguyên cười khẽ một tiếng, nói:

- Hồ trưởng lao sau khi dung than phan Thien y su rut lui vao trưong lao viện xong, sau hai năm trưởng lão viện lại đổi mới, tự động trở thành một trong sáu trưởng lão thường vụ ...

- Từ đó về sau, Hồ trưởng lão phát huy nhiệt tình, liên tiếp làm trưởng lão thường vụ bốn nhiệm kỳ ... Mà sau khi Thứ tịch trưởng lão qua đời, lúc này liền thành công lên tới Thứ tịch trưởng lão ...

Nói tới đây, Giang Nguyên lại mỉm cười lần nữa, nói:

Trong số thanh viên Vien ủy hội rut lui, không nhiều người có được sự nhiệt tình như Hồ trưởng lão ...

- Cậu ... Chuyện này có liên quan gì tới cậu đâu. Tôi làm trưởng lão thường vụ liền mấy kỳ, tiếp nhận Thứ tịch trưởng lão là do được các vị trưởng lão tiến cử, hơn nữa nội quy trưởng lão viện cho phép ... Mấy năm nay tôi cũng tận tâm tận lực làm việc cho trưởng lão viện, phục vụ toàn tâm toàn ý cho rất nhiều trưởng lão thành viên, chẳng lẽ không được à?

Sắc mặt Hồ Quang Dương âm trầm, nhìn chẳm chằm vào Giang Nguyên, tức giận nói.

Đưong nhien la khong sao cả ...

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận