Lọc Truyện

Chỉ sau 3 giây, ở  đầu dây bên kia Hạc Hiên đã nghe máy, Giai Kỳ bật chế độ loa ngoài lên. Một bên bà Tịnh Lâm cũng đã đến được một lúc, bà liếc mắt nhìn màn hình điện thoại, mặt bà liền hớn hở lên: “Con gái à, hóa ra người tặng con Mộng Như Ý là Hạc Hiên đó à?Hạc Hiên là một người đàn ông tốt, con à! Con phải biết trân trọng cậu ấy đấy!” Tịnh Lâm cố ý nói lớn tiếng, và không quên trừng mắt lên lườm Lăng Thanh một cái. Lăng Thành so với Hạc Hiên , Lăng Thành chả là cái thá gì cả. Hạc Hiên từng nói, nếu như bà Tịnh Lâm chịu chấp thuận gả con gái cho anh ta , anh ta tình nguyện bỏ ra 200 triệu làm tiền sính lễ .

Ở đầu bên kia, Hạc Hiên đang ngồi xổm bên đường. Trước đó không lâu, anh ta vừa mới nhận được một cuộc điện thoại, nhà họ Lăng thu hồi tất cả sự tài trợ đối với công ty của anh ta. Hạc Hiên lúc đó vô cùng hoang mang, không có sự đầu tư của nhà họ Lăng, công ty của anh ta cũng chẳng là cái thá gì cả! Về sau Lăng Thiệu Huy nói cho anh ta biết, anh ta đã đắc tội với người không nên đắc tội. Đến bây giờ, Hạc Hiên cũng thể nghĩ ra rằng rốt cuộc anh ta đã đắc tội với ai?.

“Hạc Hiên, em muốn hỏi anh, đôi Mộng Như Ý anh tặng em, anh còn có thể mua thêm một đôi nữa không?”Giai Kỳ hướng về phía điện thoại nói. Cả Giai Kỳ và Tiêu Diệu Vân đều đang rất trông chờ câu trả lời của Hạc Hiên. Điều đó hoàn toàn không có khả năng xảy ra được, tên Hạc Hiên kia ngay cả hàng thật hàng giả đều không phân biệt được thì sao sao biết được.

“Đúng, anh không phải đã tặng em một đôi mô phỏng đôi đó với giá  hơn 30 triệu sao?” Hạc Hiên nói. “Nhưng đôi giày đó chẳng phải bị lão chồng của em quăng xuống đất sao? Đôi giày đó, bây giờ vẫn đang ở nhà anh, nếu em muốn anh sẽ mang qua cho em”.

Nghe những lời này, thần thái tự tin lúc ban nãy của Giai Kỳ bỗng vụt tắt đi! Đôi Mộng Như Ý trên chân cô không phải là do Hạc Hiên tặng sao? Ngoài anh ta ra, ai lại có thể tình nguyện tặng cô một món đồ đắt giá như vậy. Tắt điện thoại, Giai Kỳ nhớ tới ngày hôm đó, Lăng Thành lúc đưa cô đi làm đã nói sẽ tặng cô một đôi Mộng Như Ý.

Trên bàn ăn, Lăng Thành cầm đũa thì những người khác đều không động đũa, anh ta muốn ăn nhanh hai bát cơm, nhưng trên bàn ăn lớn đó, ai cũng coi thường, ghét bỏ và cách xa anh. Chỉ có một người còn có chút ý tứ, Lăng Thành có thể nhìn thấy trên cổ tay của cô ta đang đeo một chiếc lắc tay màu trắng, chắc chắn ai cũng biết nó có giá trị không hề nhỏ,  nhưng chắc chẳng có mấy người biết chiếc lắc tay đó là đồ cổ. Hồi xưa, trong nhà họ Lăng có cất giữ rất nhiều đồ cổ. Lăng Thành lúc khoảng sáu bảy tuổi đã có thể phân biệt rõ đồ cổ. Có lần đệ nhất đồ cổ Tư Truy đã tới nhà anh làm khách, Lăng Thành cũng theo học kỹ với ông ta một thời gian.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận