Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Ánh mắt mấy người chung quanh lóe lên, cũng không tiếp lời.

Bọn họ đến vị trí này, sớm biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói.

Nữ giám đốc bộ phận tiêu thụ đó, ỷ vào công trạng của mình gần đây không tệ, vài ngày trước tổng giám đố còn khen cô ta, cô ta bắt đầu đắc ý vênh váo.

Công ty sẽ cho cô ta học một khóa, để cho cô ta biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói.

Cố Hề Hề đi theo Tiểu A chậm rãi lên tầng ba.

“Tổng giám đốc và vị khách đó đã đến?” Cố Hề Hề xác nhận với Tiểu A: “Hiện tại nhìn tôi có gì không ổn không?”

“Đúng vậy, đã đến.” Tiểu A cung kính trả lời: “Một lát nếu khách hàng có nói gì, thiếu phu nhân nhất định không được tức giận.”

Ánh mắt Cố Hề Hề lóe lên, chẳng lẽ khách hàng này rất khó chịu?

Cố Hề Hề còn chư gõ cửa, liền nghe thấy âm thanh nũng nịu trong phòng: “Doãn tổng thật không hổ là biến tập đoàn Doãn thị thành đế vương thương mại tăng giá trị 20% toàn thành phố. Doãn tổng, không nên như vậy mà. Ép giá thế, Odychúng tôi sao lăn lộn được.”

Cố Hề Hề thầm nghĩ, thanh âm nũng nịu như vậy, đoán chừng là người đẹp ướt át?

Doãn Tư Thần đúng là có phúc, bất kể đi tới nơi nào đều có đại mỹ nữ nũng nịu đưa tới cửa.

Cố Hề Hề nhẹ nhàng gõ cửa, nghe thanh âm của Doãn Tư Thần: “Vào đi.”

Cố Hề Hề hít thở sâu một hơi, đẩy cửa đi vào.

Quả nhiên, ngẩng đầu liền thấy một người vóc dáng chuẩn dung nhan tinh xảo, mái tóc dài màu đỏ rượu cười duyên nhìn Doãn Tư Thần.

Khóe mắt chuyển động, thấy biểu tình trên mặt Doãn Tư Thần ngược lại vô cùng bình tĩnh, dường như không bị sắc đẹp trước mắt này đả động.

Không biết tại sao, đáy lòng Cố Hề Hề lại vô tình thở phào nhẹ nhõm.

Thật kì quái, tại sao mình có cảm giác lạ như vậy?

Anh có chuyện gì với người phụ nữ khác, có liên quan gì đến mình?

Mình và anh ấy kết hôn bất quá chỉ là vợ chồng khế ước, chỉ vì đứa bé mới miễn cưỡng kết hôn.

Thế giới tình cảm của anh ấy, mình không có cách nào tham gia, cũng không muốn tham gia.

Khóe mắt hẹp dài của Doãn Tư Thần khẽ nheo lại, tựa như hiểu biểu tình kia của Cố Hề Hề, khóe mắt trong nháy mắt thoáng qua một nụ cười châm biếm.

Nụ cười rất cạn, chợt lóe rồi biến mất.

“Tổng giám đốc.” Cố Hề Hề cúi đầu, chào hỏi: “Xin lỗi, tôi tới trễ.”

“Vị này là…” Trên mặt người đẹp vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên Cố Hề Hề xuất hiện, đơn giản khiến người khác không ngờ, cho tới cô ta cũng không có cách nào duy trì biểu tình bình tĩnh.

Tin đồn Doãn Tư Thần không gần nữ sắc, chẳng lẽ muốn hoàn toãn phá vỡ?

“Đây là thư kí của tôi, Cố Hề Hề.” Doãn Tư Thần nở nụ cười giới thiệu: “Cố Hề Hề, đây là phó tổng của Ody, Mộc Nhược Na.”

Cố Hề Hề lập tức chào hỏi: “Chào Mộc phó tổng, tôi là Cố Hề Hề. Xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Mộc Nhược Na chỉ liếc Cố Hề Hề một lát, không đáp lời Cố Hề Hề, trực tiếp nói với Doãn Tư Thần: “Doãn tổng đây là có ý gì? Không phải bảo hôm nay chúng ta chỉ lén ăn cơm chung, không liên quan đến công việc sao?”

“Mộc phó tổng, vửa rồi cô giống nói chuyện công với tôi sao?” Ánh mắt Doãn Tư Thần liễm liễm, nhẹ nhàng liếc người phụ nữ bên cạnh, nói: “Thư kí của tôi đã tới, Mộc phó tổng có để ý cô ấy cùng dùng cơm không?”

Mộc Nhược Na rất nhanh ngẩng đầu nhìn Cố Hề Hề bằng ánh mắt dò xét, nói: “Dĩ nhiên có thể, tôi chỉ là khách.”

Tiểu A lập tức kéo ghế ra cho Cố Hề Hề, đáy mắt Mộc Nhược Na thoáng qua tia kinh ngạc.

Người phụ nữ này đối với Doãn Tư Thần mà nói, quả nhiên là khác biệt.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận