Lọc Truyện

Tổ Sư Gia Trùm Phản Diện - Lục Châu (FULL)

"Triều đình nuôi đám phế vật này để làm gì? Không giúp ích được thì chẳng bang để đo nhi đam mot thương lay mạng bon hắn!"

“Giết người thì dễ, thần phục người mới khó." Hoa Trọng Dương lắc đầu thở

dài.

"Chuyện thần phục sau này hãy nói." Lục Châu nhìn về phía Chu Hữu Tài. "Chu Hữu Tài."

"Cơ tiền bối xin phân phó."

"Bắc Đẩu Thư Viện của ngươi có còn người khởi động được Thập Tuyệt Trận không?"

Nghe vậy Chu Hữu Tài tự tin đáp: "Muốn dẫn đạo Thập Tuyệt Trận chỉ cần Thần Đình cảnh là đủ. Bắc Đẩu Thư Viện hoàn toàn có thể làm được."

"Ta chỉ cần mở cửu tuyệt, để lại một tuyệt. Ngươi có thể vây khốn tất cả mọi người trong thành được không?" Lục Châu hỏi.

"Đương nhiên có thể." Chu Hữu Tài hồi đáp.

"Tốt." Lục Châu đứng lên. "Hoa Trọng Dương, Thần Đô còn lại bao nhiêu giáo chúng U Minh Giáo?"

"Bẩm Cơ tiền bối, còn tám ngàn người, bốn phương đông tây nam bắc đều có hai ngàn người thủ hộ." Hoa Trọng Dương đáp.

"Còn cấm vệ quân?"

"Có thể điều động sáu ngàn cấm vệ quân."

So với lực lượng phòng thủ Thần Đô trước đây thì đúng là kém hơn rất nhiều, chẳng trách bọn dị tộc lại lớn lối như vậy.

Lục Châu lâm vào suy nghĩ. Tuy rằng lực lượng tổng thể quá yếu nhưng Thập Tuyệt Trận có thể kéo dài một canh giờ, lại thêm các đồ đệ hỗ trợ thì việc thanh lý đám chuột nhắt này cũng không lớn.

Lục Châu hờ hững nói: “Buổi chiều sẽ thanh lý gian tế. Đi chuẩn bị đi."

"Vâng!" Đám người khom người lui ra.

Lục Châu lại gọi: "Hoa Trọng Dương."

"Xin Cơ tiền bối phân phó."

Lục Châu đột nhiên nâng tay, một tấm thẻ Tuyệt Địa Liệu Thương xuất hiện, bàn tay nắm lại, thẻ đạo cụ sinh ra một luồng lực lượng kỳ lạ bay về phía Hoa Trọng Dương.

Từ Hàng Phổ Độ của Phật môn rơi vào người, Hoa Trọng Dương cảm thấy toàn thân ấm áp, nội thương trong cơ thể khôi phục với tốc độ nhanh chóng.

Hoa Trọng Dương cực kỳ mừng rỡ, vội vàng quỳ một gối xuống nói: "Đa tạ Cơ tiền bối!"

"Lui xuống đi."

Chiều hôm đó.

Trong Thần Đô thành, lòng người vô cùng bàng hoàng.

“Ta cảm thấy vẫn nên rời đi sớm thì hơn. Dù sao U Minh Giáo cũng là ma giáo, nào có quan tâm đến sống chết của lão bách tính, ngươi nói xem có phải không?"

"Hầy ... Khi U Minh Giáo tiến đánh Duyện Châu còn liều mạng bảo vệ lão bách tính, bây giờ có được thiên hạ sao có thể không quan tâm chứ?"

“Đây gọi là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời. Ngươi có tin không, chỉ cần không tới mấy ngày, trong thành sẽ chẳng còn thứ gì nữa. Lão bách tính không đi chẳng lẽ còn ở lại đây để dị tộc đồ sát?"

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận