“Đây đúng là bút tích của thất tiên sinh! Đệ tử không có can đảm nói bậy nửa lời! Thất tiên sinh nói hãy chờ hắn tới." Tên đệ tử kia vừa dâng phi thư lên vừa nói.
"Thất tiên sinh đang tiến về Lương Châu Thành, sáng sớm mai sẽ đến!”
Ngu Thượng Nhung nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, mắt vẫn nhìn về hướng dị tộc, không quay đầu lại, tiếp tục trầm mặc.
Thế nhưng gương mặt vốn mang theo nụ cười mỉm nay lại không còn chút biểu tình.
Hoàng Thời Tiết cảm thấy bầu không khí không đúng, bèn chắp tay với Ngu Thượng Nhung rồi xoay người rời đi.
Sáng sớm hôm sau.
Hoàng Thời Tiết, Giang Ái Kiếm, Lý Cẩm Y và ba vị tông chủ Vạn Độc Môn, Hoa Gian Phái, Ma Sát Tông hội tụ ở phủ tướng quân.
“Nhị tiên sinh đâu rồi?"
Một tên đệ tử khom người nói: "Nhị tiên sinh vẫn còn đứng trên tháp lâu."
“Sớm như vậy đã ra đó đứng à?" Giang Ái Kiếm kinh ngạc hỏi.
"Nhị tiên sinh đã đứng đó suốt cả đêm."
"Đứng cả đêm?" Hoàng Thời Tiết khẽ nhíu mày, "Đi xem một chút."
Giang Ái Kiếm nói: "Sư phụ, người đừng làm chuyện ruồi bu, lúc này đến đó không sợ bị người ta bóc một lớp da à? Đại tiên sinh xảy ra chuyện, trong lòng nhị tiên sinh sao có thể vui vẻ nổi."
Hoàng Thời Tiết sững sờ một lát rồi đáp: "Bọn họ không phải luôn không hợp nhau sao?”
"Đúng là không hợp, nhưng người ta vẫn là huynh đệ đồng môn mà." Giang Ái Kiếm lừ mắt.
"Có đạo lý." Hoàng Thời Tiết gật đầu, “Tiểu Kiếm à ... "
Giang Ái Kiếm lập tức tỏ vẻ giận dỗi: "Sư phụ, xin gọi ta là Giang Ái Kiếm! Ái trong nhân ái, Kiếm trong kiếm si, nếu vẫn không được thì có thể gọi ta là đồ nhi ngoan ... Người mà còn gọi ta là Tiểu Kiếm, ta lập tức rời đi!"
"Cút!" Hoàng Thời Tiết mắng, “Ngươi mà bằng được một phần vạn của Ngu Thượng Nhung thì vi sư cũng không đến nỗi khốn khổ như ngày hôm nay. Nhìn người ta xem, có tình có nghĩa, tu vi cao cường, nổi danh thiên hạ, rồi nhìn ngươi xem ... "
"Sư phụ, lời này của người ta không thích nghe đâu nha, ta cũng nổi danh thiên hạ mà! Một trong tam đại Kiếm Si nổi danh tu hành giới chính là ta đó! Ta nào có bôi nhọ danh tiếng của người đâu! Người đem ta ra so sánh với hắn thật không công bằng!" Giang Ái Kiếm hầm hừ không phục.
Đúng lúc này, từ phía đông Lương Châu Thành đột nhiên xuất hiện một toà phi liễn kéo theo chiếc đuôi dài lao vụt tới.
Có lẽ do toàn lực phi hành nên Xuyên Vân phi liễn phát ra âm thanh cộng hưởng ông ông suốt cả chặng đường.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!