“Cái gì?"
“À ừm, ta nhất định sẽ chăm sóc người thật tốt, đại sư huynh xin cứ yên tâm!" Minh Thế Nhan nói.
Vu Chính Hải điểm nhẹ mui chân ngự không roi đi, chỉ trong giay lát đa biến mất trên bầu trời đêm.
Luc này Minh The Nhân mới vỗ vỗ ngực thở phào: "Mẹ ơi ... thật là nguy hiểm, thật là nguy hiểm, cũng may không nói lỡ lời."
Vừa dứt lời, từ phía sau thân cây rậm rạp bên cạnh truyền đến một giọng nói xem thường: "Chỉ là hư tình giả ý mà thôi."
Minh Thế Nhân giật bắn mình quay đầu nhìn sang. "Nhị ... nhị sư huynh? Tại sao huynh lại ở đây?"
“Lão tứ, Ma Thiên Các xảy ra chuyện lớn như vậy sao đệ không gửi phi thư cho ta?" Ngu Thượng Nhung hỏi.
“Ách ... "
Minh Thế Nhân thầm than một tiếng không ổn, chợt cảm thấy cuộc đời thật gian nan khó sống. Chẳng lẽ bắt hắn nói thẳng, thực lực của huynh còn yếu, có tới cũng chỉ làm mồi thôi hả? Sẽ bị đánh chết đó!
“Nhị sư huynh, hành tung của huynh phiêu hốt bất định, ta không liên lạc được. Lần trước su phu đã phan nan một lần, nói huynh không chịu gửi phi thư về. Nên lần này ta mới truyền thư cho đại sư huynh."
Ngu Thượng Nhung nghe vậy, hàng chân mày rốt cuộc cũng giãn ra, gật đầu nói: "Là ta trách oan đệ."
"Không sao, không sao cả."
“Sau này nếu phát sinh chuyện tương tự, đệ nhất định phải báo ngay cho ta biết." Ngu Thượng Nhung nói.
"Chắc chắn rồi!" Minh Thế Nhân thấy hắn định rời đi, vội nói: "Nhị sư huynh, huynh không về Ma Thiên Các nghỉ ngơi sao?"
"Không, ta còn có việc." Nói xong Ngu Thượng Nhung ngự không bay đi.
“Cung tiễn nhị sư huynh."
Lần này Minh Thế Nhân đã khôn ngoan hơn, vừa tiễn người xong lập tức chạy vào trong bình chướng, trở về Ma Thiên Các.
Sáng hôm sau, Lục Châu mở mắt.
Hắn có thể cảm giác rất rõ ràng tốc độ lĩnh hội lực lượng phi phàm đã gia tăng, đồng thời khả năng chứa đựng lực lượng cũng tăng lên nhiều, cho nên muốn lĩnh hội đến trạng thái sung mãn thì vẫn cần năm đến bảy ngày.
Lục Châu không tiếp tục tham ngộ Thiên thư mà đứng lên quan sát bản đồ da dê cổ, phát hiện không có khu vực mới xuất hiện nên lại quay về ngồi xếp bằng, tiếp tục nghiên cứu Hệ thống.
Sau khi Hệ thống thăng cấp, lực lượng phi phàm được tăng cường, Lục Châu cũng thu hoạch được một thần thông mới.
Nghĩ tới đây, Lục Châu niệm khẩu quyết thần thông thiên thư thứ nhất của Địa Tự Quyển. Quả nhiên bên tai bat đầu truyền tới tiếng trò chuyện khe khế --
“Sư phụ đã xuất quan, chẳng mấy chốc sẽ khảo hạch sự tiến bộ của các đệ tử. Chuyện này không đùa được đâu, trước kia ai mà không đạt tiêu chuẩn sẽ bị đánh cho một trận nhớ đời, phải khiêng về phòng nằm tịnh dưỡng luôn đó." Chư Hồng Cộng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!