Nội thường hầu cũng nghi hoặc trong lòng nhưng không dám hỏi nhiều, cấp tốc lui ra ngoài.
Bên ngoai khuon viên Bắc Đẩu Thư Viện.
Một tên đệ tử tay xách thùng phân tay bịt mũi bước đi thật nhanh, miệng lầm bầm nói:
“Nhường đường, nhường đường ... "
Các đệ tử khác đều bịt mũi né tránh.
“Mẹ nó thật là thối, ngươi làm việc kiểu gì vậy? Sao không đợi lúc vắng người hãy đi đổ phân?"
Tên đệ tử kia ngang đầu cười hắc hắc nói: "Phải ha, xin lỗi."
"Sao ta chưa từng thấy ngươi?" Một đệ tử có khuôn mặt dài bước tới.
"Ta là người mới đến nên mới bị bắt làm việc này đây."
"Thật sao? Đưa lệnh bài của ngươi cho ta xem nào."
Nếu là lúc trước, tên đệ tử này sẽ không thèm để ý mấy chuyện này. Nhưng hiện nay Bắc Đẩu Thư Viện đang trong giai đoạn quan trọng, kỷ luật sâm nghiêm, không thể để xảy ra bất kỳ sơ suất nào. Mọi đệ tử ra vào đều phải kiểm tra chặt chẽ.
"Được."
Tên đệ tử xách thùng phân móc trong túi ra một khối lệnh bài đưa cho hắn.
“Nhật Tiên Sinh? Sao khối lệnh bài này trông mới toanh vậy?"
“Chắc chắn phải mới rồi, vì ta vừa mới làm ra mà ... "
“Hả?"
Vụt!
Hàn quang loé lên, Ly Biệt Câu xẹt qua cổ hắn.
Minh Thế Nhân dùng một tay bịt miệng lôi tên đệ tử vào đám cây cối rậm rạp bên đường, một tay vẫn xách theo thùng phân.
Một lát sau, tại một khoảng rừng cách Bắc Đẩu Thư Viện hơn mười dặm, Minh Thế Nhân cầm trong tay một viên đan dược đưa lên mũi ngửi:
“Mẹ nó thật là thối ... à không, thùng phân thối mới đúng."
"Đây chính là Khai Diep Đan? Người chua trảm kim liên có sử dụng được không nhỉ?"
"Cả một cái Bắc Đẩu Thư Viện lớn như vậy mà chỉ moi ra được có một viên, quá keo kiệt mà!”
Minh Thế Nhân không phục dụng Khai Diệp Đan mà bọc viên đan dược lại rồi rời đi.
Không bao lâu sau.
Trong Bắc Đẩu Thư Viện, cả mười phòng luyện đan đều rối tinh rối mù.
Mấy trăm tên đệ tử lăng không lơ lửng tìm kiếm khắp cả Thư Viện. Lát sau đám đệ tử tập họp lại bên ngoài đan phòng.
"Viện trưởng, tìm không thấy!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!