Lọc Truyện

Độc Sủng Công Chúa Nhỏ Của Tám Người Cậu (Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm)

Diêu Linh Nguyệt tức giận nhìn Tô Tử Chiến, sau đó quay sang ngó Túc Bảo. bằng ánh mắt vô cùng đáng thương.

Túc Bảo xua tay: “Đừng tìm con, con nghe theo anh cả.” Diêu Linh Nguyệt lại nhìn qua Tô Nhất Trần.

Tô Nhất Trần xoa trán: “Đi tắm trước đã.”

Diêu Linh Nguyệt xụ mặt, không chịu đâu!

Đúng lúc này, bà cụ Tô tiến lại gần, định dẫn Túc Bảo đi tắm rửa, thay quần áo. Lúc thấy Diêu Linh Nguyệt cả người dơ hầy, bà ấy ngạc nhiên hỏi: “Con vừa lăn từ đống cát ra hả? Mau đi tắm đi, tắm xong chúng ta sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho Túc Bảo.”

Nghe vậy, Diêu Linh Nguyệt ngoan ngoãn đi tắm. Quả nhiên, không ai có thể trốn khỏi sự đàn áp vô hình của bà cụ.

Khách sạn được bày trí vô cùng xa hoa lộng lẫy theo tiêu chuẩn năm sao. bạch kim, giữa sảnh có một đài phun nước phát nhạc, khách sạn cao ba mươi †ầng, từ tầng năm trở lên là phòng nghỉ, năm tầng bên dưới là khu phức hợp thương mại.

Mặc dù ở trên đảo nhỏ, lại mang tới cảm giác hệt như thành phố cấp một Vậy.

Tiệc sinh nhật của Túc Bảo năm nay được tổ chức ở nhà hàng cao cấp trên tầng năm với diện tích lên đến mấy trăm mét vuông, đồ ăn, thức uống được cung cấp miễn phía, trước lối vào nhà hàng đặt một cổng vòm bằng hoa tươi cực lớn, dọc con đường dẫn vào sảnh tiệc treo đầy ảnh của Túc Bảo.

Có ảnh lúc bé mới ba tuổi, trông rất ngây thơ, đáng yêu. €ó ảnh lúc bốn tuổi, dễ thương lại pha lẫn tinh nghịch, ma mãnh...

Ngoài ra còn có những bức ảnh được chụp gần đây khi bé mới hơn 5 tuổi, đôi mắt xinh đẹp của cô bé tràn ngập sức sống, trông có thần hơn nhiều. Bên cạnh đó còn có ảnh chụp chung với ba, với các anh, các chị, cậu, mợ và ông bà ngoại.

Mộc Mỹ Hoa nghe nói hôm nay, nhà hàng tầng năm sẽ chiêu đãi miễn phí, bèn dẫn Viện Viện xuống, kết quả tới nơi mới phát hiện ra đây là tiệc sinh nhật năm tuổi của Túc Bảo.

“Xa xỉ thật sự.” Mộc Mỹ Hoa ghen ty lẩm bẩm. Viện Viện đã thay một bộ đồ mới, tóc cũng được gội sạch, để xõa, tóc mai hai bên thì dùng kẹp con bướm cố định lại, trông vừa thục nữ lại không mất vẻ đáng yêu.

Trên đường tới đây, tần suất được người qua đường ngoái đầu nhìn của cô bé cũng rất cao, nhưng vừa đến nhà hàng... Ánh mắt của mọi người lập tức bị ảnh chụp của Túc Bảo thu hút. Chỉ mỗi ảnh của Túc Bảo thôi đã cướp sạch hào quang của cô bé rồi...

Viện Viện ghen ty nhìn sảnh tiệc được bày trí sang trọng trước mặt, ai ai cũng vui vẻ chúc mừng sinh nhật của Túc Bảo.

Lúc này, Túc Bảo được ba, cậu và ông bà ngoại hộ tống đến sảnh tiệc. Hôm nay, bé mặc một chiếc đầm màu xanh xen hồng nhạt, trên đầu đội vương miện công chúa. Bé cười tươi rói rói, mọi người cũng cực kỳ thích.

Tại sao người tỏa hào quang chói mắt như vậy lại không phải là mình? Viện Viện nghĩ thầm, mặt cúi xuống, bực bội nắm chặt quả cầu thủy tinh trong tay.

Phía trước nhà hàng có dựng một sân khấu, Tô Nhất Trần bước lên, đầu tiên là hoan nghênh mọi người tới với đảo Nghê Quang, sau đó lại giải thích hôm nay là sinh nhật của công chúa nhỏ Túc Bảo nhà họ Tô, mong mọi người chơi tận hứng. Kế tiếp, một chiếc bánh kem cao vài tầng được nhân viên đẩy tới giữa sân khấu, khách du lịch có mặt tại đây cũng tươi cười, chân thành hát lên khúc hát mừng sinh nhật.

Túc Bảo vừa thổi nến xong, tràng pháo tay dậy trời tức tốc vang lên, mấy người đứng phía trước nhất còn bắn pháo giấy chúc mừng, mảnh giấy vụn sặc sỡ bay khắp sân khấu, trông cực kỳ đẹp mắt.

Túc Bảo cầm microphone, cất giọng non nớt: “Cảm ơn mọi người! Chúc mọi người hạnh phúc, bình an, cả đời vui vẻ ạ.”

Mộc Mỹ Hoa căn một miếng bánh mềm xốp, ngọt tựa mệt, cười khẩy: “Lời chúc này thật chẳng đâu vào đâu, làm gì có ai đi chúc người khác bình an trong sinh nhật của mình chứ.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận