Lọc Truyện

Thiết Lập Tính Cách Của Lốp Xe Dự Phòng Hỏng Rồi

Editor: Chúc mừng sinh nhật tui!! ><

Ngày hôm sau, weibo đương nhiên bùng nổ.

Thật ra weibo đã nổ từ khi Chu Triều Huy uy hiếp hiệu trưởng rồi, chỉ là lúc ấy Trình Mộc Quân không có tâm trạng để xem mà thôi.

Mấy cảnh kiểu này mà lên sóng đều nhận về tranh cãi hỗn loạn.

Fans não tàn che chở, quần chúng ăn dưa tức giận mắng, tới tới lui lui vẫn không có kết quả gì. Đến buổi tối, Trình Mộc Quân và Hàn Sơ Húc quần nhau tới nửa đêm, cũng không rảnh đi xem chuyện đã như thế nào.

Hơn nữa, Trình Mộc Quân còn ngủ quên.

Hắn bị tiếng điện thoại đánh thức, mơ màng nhận lấy mà không thèm nhìn màn hình.

"Anh Trình à, khi nào anh mở livestream vậy?"

Trong ống nghe lại là tiếng thút thít của đạo diễn Tiền.

Thật ra bình thường họ cũng không quy định giờ chung để mở livestream, bởi vì chủ đề là sinh hoạt chân thật nên không bắt buộc gì, bình thường thức dậy là sẽ live.

Nhưng phần lớn những cặp đôi tham gia show đều vì xây dựng hình tượng, nên mới sáng sớm sáu bảy giờ đã bắt đầu bận rộn.

Chỉ có Trình Mộc Quân vẫn trung thành với cá mặn, thích mở lúc nào thì mở lúc ấy. Dù vậy nhưng hôm nay mở hơi muộn quá rồi.

Giờ đã là 10 giờ sáng nhưng phòng livestream vẫn đóng cửa, hơn nữa hôm qua còn có cảnh k;ích thích kia, đạo diễn Tiền phải gấp gáp tìm người phân tán lực chú ý của quần chúng.

Trình Mộc Quân lười biếng hỏi: "Sao vậy?"

Đạo diễn Tiền thở dài: "Ầy, thôi xem như tôi cầu xin anh, anh mở live đi làm cái gì đó cho mọi người xem đi, nếu cứ như vậy tôi sợ chương trình này không tiếp tục được nữa đâu."

"Được rồi được rồi, hôm nay tôi đi vẽ tranh."

Đạo diễn Tiền vẫn không vui lắm: "Có thể làm cái gì đó hot hot một tí không, thân mật với Hàn tổng một chút, nếu không là không đủ nhiệt đâu."

Nói thật, Trình Mộc Quân và Hàn Sơ Húc vẫn nhận được khá nhiều sự quan tâm. Thực sự là bởi vì vẻ ngoài của hai người này quá xuất chúng, làm đại một hành động nào đó thôi cũng đủ làm người xem liếm màn hình.

Khổ nỗi Trình Mộc Quân quá cá mặn, Hàn Sơ Húc lại là người cuồng công việc, hằng ngày trừ buổi tối ra thì hai người rất ít ở cùng nhau. Mà buổi tối lại là không trong thời gian livestream, thế nên view cứ luôn lẹt đẹt dưới đáy.

Trình Mộc Quân rất dễ nói chuyện: "Không thành vấn đề, không phải chỉ là thân mật với Hàn tổng sao, chuyện nhỏ."

"Vâng vâng, tạ ơn anh Trình."

Trình Mộc Quân ngắt điện thoại, đứng dậy vào phòng tắm, lúc rửa mặt thuận tiện click mở weibo, giờ mới biết tại sao sáng sớm đạo diễn Tiền lại như vậy.

Chuyện của Chu Triều Huy đã bắt đầu lên men.

Vệ Dịch Thần lại lên một lúc mấy hotsearch, nhưng chắc hẳn đây không phải là điều cậu ta muốn nhìn thấy.

# *Chồng của Vệ Dịch Thần #

(*) Thật ra ở đây còn 2 chữ nữa là 起底 - đề cập đến việc tìm hiểu thông tin cá nhân hoặc hình ảnh của bên kia và các thông tin cá nhân riêng tư khác, sau đó công khai ra thế giới để "xét xử công khai trực tuyến", ai biết thay bằng gì thì chỉ mình với TvT

# Chồng của Vệ Dịch Thần bắt nạt và đánh giáo viên #

# Bối cảnh gia đình to lớn của chồng Vệ Dịch Thần #

# Bóc mẽ tấm màn đen, công ty bất động sản của Chu Triều Huy thuê giang hồ quấy rầy người dân #

Trình Mộc Quân click đại vào một cái, nhướng mày.

Cũng vui.

Quả nhiên Hàn Sơ Húc rất biết câu cá.

Hành động ngang ngược trước camera của Chu Triều Huy ngày hôm qua đã làm nhiều người tức giận, sau đó bắt đầu có người tiết lộ tin nóng. Gã này từ cấp 2 đã bắt đầu bắt nạt bạn bè, thậm chí đến cấp 3 còn từng ép một học sinh xuất sắc chuyển trường.

Lúc sau lại có bạn đại học của gã nhảy ra, nói Chu Triều Huy nói chuyện không hợp là lập tức đánh người, còn không phải một lần hai lần. Hình như còn có lần gã đánh phó giáo sư trong trường bởi vì điểm thi không như ý.

Trường học vốn muốn đuổi gã, sau này không biết như thế nào lại không giải quyết được gì, mà vị phó giáo sư kia thì từ chức chuyển đến trường ở thành phố khác.

Việc xấu chất đống bị phơi bày, câu nói hôm qua của gã càng lúc càng đưa tới nhiều tin tức khác.

Nhưng không lâu sau, từ đánh người đến các tin tức xã hội mãn cảm khác, cả hotsearch phá bỏ di dời đều biến mất tăm.

Trình Mộc Quân rửa mặt xong, nhìn fans vừa gọt vỏ ăn dưa vừa mắng người, hắn thay quần áo, cầm đồ lên rồi lái xe ra ngoài.

Ăn dưa phải ăn, mà câu cá cũng phải câu, Trình Mộc Quân đã đồng ý với đạo diễn Tiền thì hắn chắc chắn sẽ làm.

Hắn lái xe đi đến công ty của Hàn Sơ Húc, đem theo điện thoại livestream cả hành trình, vô tình quay được Hàn Sơ Húc đang dự họp qua bức tường kính.

Đương nhiên, trước đó họ đã báo cho Hàn Sơ Húc rồi, sẽ không quay được bất cứ thứ gì quan trọng của công ty.

Sau đó, Trình Mộc Quân cầm điện thoại đi tới văn phòng của Hàn Sơ Húc, quay mặt về phong cảnh thành phố phía sau cửa sổ rồi bắt đầu vẽ tranh.

Đi vẽ tranh cũng không bắt buộc phải vẽ phong cảnh thiên nhiên.

Trước nay Trình Mộc Quân luôn tùy tâm sở dục, nghĩ cái gì vẽ cái đó.

Mà thời tiết lúc này cũng rất phối hợp, mây đen kéo đến, nặng nề bao trùm lấy thành thị phồn hoa, trong nháy mắt, ban ngày biến thành đêm tối.

Giống như tận thế.

Trình Mộc Quân hạ bút rất nhanh, chỉ vài nét ít ỏi đã phác họa ra sắc thái.

Lúc này, Hàn Sơ Húc đi vào văn phòng, hắn chỉ gật đầu với camera một cái, sau đó bắt đầu làm việc.

Hai người ở chung, an tĩnh đến gần như không phát ra âm thanh nào.

So với cảnh tượng cơm chó ngập mặt hệt như phim thần tượng của các phòng livestream khác, đặc biệt là phòng của Vệ Dịch Thần, nơi này dường như là sinh hoạt bình thường nhất của các cặp đôi.

Xem một lát, có người nói.

"Tôi cảm thấy thế này mới là sinh hoạt bình thường của một cặp đôi."

"Tôi cũng thấy vậy, Vệ Dịch Thần kia ngày nào cũng đi mua sắm, thấy hơi lố quá, rồi Chu Triều Huy gì gì đó, nói là thương nhân sự nghiệp thành công mà sao ngày nào cũng rảnh quá vậy?"

"Nếu nói như vậy, rốt cuộc là gã làm cái gì..."

"Nhìn Vệ Dịch Thần mua thế kia thì chắc tài sản cũng phải xếp trong top10 nhỉ, thế mà sao tôi chưa từng nghe cái tên Chu Triều Huy này ta?"

"Ầy, bên Vệ Dịch Thần lại có chuyện xấu kìa."

Trình Mộc Quân nhìn vào điện thoại đúng ngay lúc này, cũng nhìn thấy bình luận này.

Hắn đứng dậy, duỗi người: "Mời mọi người xem bá tổng làm việc, tôi đi nghỉ ngơi một lát."

Trình Mộc Quân chuyển camera về phía Hàn Sơ Húc, sau đó khom lưng hôn lên má y một cái, nhỏ giọng nói: "Chú Hàn ơi, làm phiền chú rồi, cháu đi ăn dưa đây."

"Ừm."

Hàn Sơ Húc nâng tay nhéo ngón tay hắn, sau đó buông ra.

Hai người rất ăn ý, không cần nói quá nhiều.

Trình Mộc Quân cầm một cái điện thoại khác lên, đi vào bên trong phòng nghỉ.

Vừa mở phòng livestream của Vệ Dịch Thần lên đã thấy được trò hay.

Vệ Dịch Thần hốc mắt đỏ bừng, dáng vẻ kiên cường ngồi trước camera nói chuyện.

Trình Mộc Quân đoán chắc cái này là kịch bản mà đội quan hệ công chúng đã thức suốt đêm để viết, dùng trọng điểm mơ hồ thường thấy nhất để đào sâu vào quá khứ bi thương của nhân vật, con đường lay động lòng người cũ kỹ.

Kết hợp với dáng vẻ yếu ớt đáng thương, sắc mặt tái nhợt của Vệ Dịch Thần cũng tạo nên một chút kích động.

Lúc này, cậu ta nói tới chuyện hồi cấp ba thành tích không tốt, không thi đậu đại học, một mình đến đoàn làm phim đóng diễn viên quần chúng, vừa học lại vừa kiếm tiền, sau đó thi đậu Học viện điện ảnh.

Nói xong đoạn này, hình tượng không ngừng vươn lên hình thành, sau đó là đến lúc học đại học, không biết nhìn người nên quen phải tra nam, sau ba năm yêu đương thì bị vứt bỏ.

Vệ Dịch Thần không nói rõ tên tra nam này là Trình Mộc Quân, chỉ có chút thông tin mơ hồ, nhưng không sao, quần chúng ăn dưa sẽ tìm ra manh mối.

Trình Mộc Quân cảm thán: "Hệ thống, Vệ Dịch Thần thật là quá chuyên nghiệp, đã đến nước này rồi mà vẫn đi cốt truyện rất cẩn thận, tôi thật sự cảm kích cậu ấy."

Hệ thống: "... Đúng đó, cậu ta chuyên nghiệp hơn cậu nhiều, tới giờ vẫn không quên làm nốt cái cốt truyện cuối cùng."

Trong kịch bản, chuyện của Trình Mộc Quân và Vệ Dịch Thần cũng được phơi bày trong chương trình này. Sau đó Trình Mộc Quân tất nhiên là bị mọi người phỉ nhổ vì cô phụ Vệ Dịch Thần, thanh danh xuống dốc không phanh.

Quả nhiên, khi Vệ Dịch Thần nói xong lời này, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên.

"Chúc mừng chúc mừng, tiến độ 99%, chỉ cần Vệ Dịch Thần trở thành đỉnh lưu là có thể hoàn thành sửa chữa." Nói tới đây, hệ thống lại hơi ngập ngừng.

"Tiểu Trúc Tử, đừng có trách tôi miệng quạ đen, nhưng mà tôi cảm thấy Vệ Dịch Thần này muốn trở thành đỉnh lưu có hơi khó."

Trình Mộc Quân lại bật cười: "Cậu nói xem, đỉnh lưu là như thế nào? Đứng top hotsearch, khiến nhân dân cả nước cùng ăn dưa, vậy có phải là đỉnh lưu không?"

Hệ thống không rõ, nhưng nó rất chấn động, lẩm bẩm nói: "Chắc là, chắc là có?"

Vệ Dịch Thần trong phòng livestream vẫn đang đọc kịch bản.

Cậu miêu tả kỹ càng quá trình mình thất tình rồi tự nghi ngờ, tự đày đọa bản thân, sau đó được Chu Triều Huy cứu rỗi.

"Chưa từng có ai đối xử tốt với tôi như vậy, trong mắt trong tim của anh ấy đều chỉ có tôi, chuyện hôm qua là do anh ấy quá xót tôi nên mới nhất thời xúc động, bây giờ chúng tôi ở đây để xin lỗi người xem, xin lỗi hiệu trưởng Đàm..."

Kế tiếp là khâu làm sáng tỏ lời đồn, đội ngũ luật sư tỏ vẻ họ sẽ làm gì đó với những người đã hoặc muốn lan truyền các tin đồn trên weibo.

Trình Mộc Quân xem một lát thấy chán quá, trực tiếp tắt đi.

Ngay lúc này, Hàn Sơ Húc đẩy cửa đi vào.

Trình Mộc Quân cười hỏi: "Chú Hàn, con cá lớn này... chú câu được rồi?"

"Ừm."

***

Những chuyện xảy ra sau đó đúng là như hệ thống miệng quạ đen nói, nhưng lại không giống hoàn toàn.

Vệ Dịch Thần kể lể một hồi, miễn cưỡng đè được những lời đồn đãi vớ vẩn đó xuống, cũng  có thêm một số fans. Những fans đó thậm chí còn đoán ra tra nam trong miệng Vệ Dịch Thần có thể là Trình Mộc Quân.

Nhưng mà họ vẫn chưa kịp lên bài, Chu Triều Huy đã bị đưa đi.

Trong một buổi livestream nọ, Vệ Dịch Thần đang làm một bàn đồ ăn để chúc mừng sinh nhật Chu Triều Huy, thì bỗng nhiên có công nhân viên chức mặc đồng phục đến nhà đưa Chu Triều Huy đi.

Đây quả thật là oanh động, chưa từng có ai bị đưa đi ngay trong show thực tế.

Các fan sau khi hết hoảng loạn thì bắt đầu ầm ĩ nói đây là hiểu lầm, là vu hãm. Nhưng không lâu sau, thông báo chính thức được đưa ra.

Kết cục đã định.

Cuối cùng Chu Triều Huy không xuất hiện trong chương trình nữa, công ty gã sụp đổ, tài sản bị niêm phong, Vệ Dịch Thần cũng dọn khỏi biệt thự cao cấp. Những thứ cậu mua để khoe giàu trong chương trình, toàn bộ đều xuất hiện trên các trang web bán đấu giá tư nhân.

Vệ Dịch Thần đã trở thành đỉnh lưu, chồng cậu chính là tội phạm oanh động nhất năm nay, các kênh truyền thông nhà nước cũng lần lượt chỉ trích, náo nhiệt vô cùng.

Mà Trình Mộc Quân bên này lại nhận được lượng tin tức nhiều hơn thế.

Nhà họ Chu sụp đổ. Lấy Chu Triều Huy làm điểm đột phá, những chuyện mà nhà họ Chu dựa vào chức vị đã làm trước kia đều bị tra xét, không thiếu chuyện nào.

Cuối cùng là phiên tòa xét xử công khai, ba Chu Triều Huy phán tử hình, Chu Triều Huy bị kết án tù chung thân, tất cả những người có liên quan khác đều nhận tội và bị trừng phạt.

Khi camera đảo qua khán phòng còn dừng lại trên mặt Vệ Dịch Thần vài giây.

Tin tức này cũng xuất hiện trên bản tin buổi tối.

Âm thanh của hệ thống vang lên: "Chúc mừng, cốt truyện cuối cùng, Vệ Dịch Thần trở thành đỉnh lưu đã hoàn thành, tiến độ sửa chữa cốt truyện 100%."

Ngày hôm sau sau khi nhà họ Chu bị đưa ra xét xử, Hàn Sơ Húc và Trình Mộc Quân đến nghĩa trang.

Bọn họ nói tin tức này cho ba Trình Mộc Quân nghe, rồi đặt một phần của tờ báo pháp luật ở trước mộ, đốt cháy.

Nhìn ánh lửa bập bùng, Hàn Sơ Húc khom lưng, nhẹ giọng nói: "Sau này cháu sẽ chăm sóc Mộc Quân thật tốt."

Sau đó, y xoay người, lấy từ túi áo tây trang ra một chiếc nhẫn: "Mộc Quân, chúng ta kết hôn nhé?"

Trình Mộc Quân hơi cạn lời, hắn nhìn mộ bia thấp giọng nói: "Lần đầu tiên thấy có người cầu hôn ở nghĩa trang."

Mặc dù nói như vậy, nhưng hắn cũng không ngăn Hàn Sơ Húc đeo nhẫn lên cho mình.

Sau này, Vệ Dịch Thần biến mất, Trình Mộc Quân không biết, cũng không quan tâm cậu ta đi đâu.

Mà hắn thì vẫn ở thế giới này một thời gian rất dài, quay phim hắn thích quay, vẽ tranh hắn thích vẽ.

Nhàn hạ đi khắp nơi, bên cạnh có người yêu bầu bạn.

Cho đến cuối.

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên.

"Hoàn thành sửa chữa thế giới, truyền tống trong 3, 2, 1——"

_____

Hà hà hà đăng chương hôm nay là có âm miu hết đấy 😎

Sinh nhật năm ngoái của tui là ngay chương 66, qua một năm tui làm được 65 chương =)))) với cái đà này thì các cô ngồi mòn dép hết thoaiii
Nhấn Mở Bình Luận