Lô Chiến lại hỏi, thanh âm có chút phiêu miểu, lúc Tiêu Phàm nhìn lại, hắn đã không thấy tăm hơi, tựa như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện.
- Chỉ là mạnh lên thôi sao?
Tiêu Phàm cũng để tay lên ngực tự hỏi, tựa như trong nháy mắt minh bạch cái gì:
- Thực lực ta không có, thế lực ta cũng không có, thân làm gia chủ Bát Đại Thế Gia làm thế nào coi trọng ta đây?
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm cười khổ một tiếng, bất quá rất nhanh con ngươi trở nên trở nên kiên nghị.
- Thực lực, ta có thể có! Thế lực, ta cũng đồng dạng có thể có.
Tiêu Phàm hít sâu một cái, trong mắt tinh quang bạo phát.
Sau một khắc, trên người Tiêu Phàm tản ra một cỗ khí thế đáng sợ, kiếm khí tung hoành, cả người dường như tiến vào một loại cảnh giới Không Linh.
- Thật đúng là thiên phú tuyệt luân, liền có chỗ lĩnh ngộ.
Âm thầm một đạo thanh âm phiêu miểu vang lên, Lô Chiến cũng không rời đi, mà là âm thầm chú ý Tiêu Phàm.
Hắn không nghĩ tới, Tiêu Phàm vậy mà chẳng những không có bị Diệp Thệ Thủy đả kích, ngược lại càng ngày càng kiên nghị, Tiêu Phàm nghiễm nhiên chính là một chuôi tuyệt thế thần kiếm, càng mài càng sắc bén!
Lúc này, Tiêu Phàm bỗng nhiên mở hai mắt, trong mắt lóe lên một sợi tinh quang, âm thầm trầm ngâm nói:
- Tu La Ý Chí chân chính, gặp mạnh càng mạnh! Rốt cục đụng chạm đến ngưỡng cửa Nhị Trọng, Diệp gia gia chủ, thật đúng là cảm tạ ngươi.
Hít sâu một cái, Tiêu Phàm bỗng tại chỗ biến mất, mặc dù hắn rất muốn lập tức lĩnh ngộ Tu La Ý Chí nhưng nơi này cũng không phải là nơi tu luyện tốt.
Có một phương hướng, Tiêu Phàm cũng tin tưởng bản thân rất nhanh liền có thể chân chính lĩnh ngộ Nhị Trọng Tu La Ý Chí.
Trở lại khách sạn, Vân Khê vẫn trong sân chờ đợi, bất quá Tiêu Phàm vẻn vẹn đánh một cái bắt chuyện liền tiến vào gian phòng của mình, rất mau tiến vào trạng thái nhập định.
Thời gian Nam Vực Đại Bỉ chỉ còn không đến một tháng, Tiêu Phàm không muốn lãng phí từng phút từng giây.
Ngồi xếp bằng trên giường, Bát Trọng Vô Tận Chiến Quyết lặng yên vận chuyển, quanh thân Tiêu Phàm hiện lên từng đạo kim sắc quang mang, Vô Tận Chiến Hồn trải rộng quanh thân như hỏa diễm đang thiêu đốt.
Tiêu Phàm thi triển nhất tâm nhị dụng, một bên rèn luyện Hồn Lực, một bên lĩnh ngộ Tu La Ý Chí.
U Linh Chiến Hồn hiển hiện, cùng nhau so với trước càng thêm u lãnh, tựa như có thể thôn phệ linh hồn con người, Tiêu Phàm có thể rõ ràng cảm nhận được U Linh Chiến Hồn biến hóa.
Từ lần trước thôn phệ viên trái tim huyết sắc, U Linh Chiến Hồn đã đến gần vô hạn Bát Phẩm Viên Mãn, chỉ cần một cơ hội liền có thể đột phá Cửu Phẩm.
Bất quá trong lòng Tiêu Phàm cực kỳ bất an, cảm giác phương diện bản thân xảy ra vấn đề.
Oanh!
Đột nhiên, một trận huyết sắc thủy triều từ thể nội Tiêu Phàm cuồn cuộn mà ra, một làn sóng mạnh hơn một làn sóng, trải khắp cả phòng, một cỗ khí tức tử vong, khắc nghiệt, huyết tinh tràn ngập cả phòng.
Loại khí tức này cực kỳ đáng sợ, dù trong phòng Tiêu Phàm bố trí không ít Hồn Văn cũng vẫn áp chế không được khí tức này.
Tiểu Kim, Tiểu Minh cùng Vân Khê trong nháy mắt xuất hiện ở bên trong tiểu viện, kinh hãi nhìn gian phòng Tiêu Phàm, loại khí tức kia khiến bọn hắn đều phải ngạt thở.
- Nhị Trọng Tu La Ý Chí!
Trong phòng, Tiêu Phàm bỗng nhiên mở hai mắt, con ngươi cũng biến thành màu đỏ, lộ ra một loại Sát Ý khát máu.
Thần sắc Tiêu Phàm lạnh lùng, rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, đem loại tâm tình tiêu cực trong đầu tất cả đều áp chế xuống dưới.
- Chiến Đế cảnh, mỗi một cảnh giới quả nhiên chênh lệch rất lớn, bằng vào Nhị Trọng Tu La Ý Chí, đoán chừng có thể cùng Ý Chí Chiến Đế cảnh hậu kỳ liều mạng.
Tiêu Phàm cảm thụ được thực lực, cả người vẫn như cũ thập phần tự tin.
Hắn tin tưởng, bản thân một ngày nào đó có thể đạt tới cấp độ Diệp Thệ Thủy, thậm chí vượt qua hắn.
Đợi hôm đó, bản thân lại nở mày nở mặt cưới Tiểu Ma Nữ, ai dám ngăn cản?
Chỉ là bây giờ cách ngày nào đó còn thập phần xa xôi, Tiêu Phàm bình tĩnh suy nghĩ một cái, hắn cũng không có lãng phí thời gian, mà là lấy ra thần bí tiểu đỉnh, mười mấy loại Dược Tài.
- Vật liệu Bát Phẩm Thối Hồn Đan đã gom góp, cũng là thời điểm luyện chế, có Bát Phẩm Thối Hồn Đan, thực lực còn có thể càng tiến một bước.
Tiêu Phàm hít sâu một cái nói.