Lọc Truyện

Thần Võ Thiên Tôn (Vô Thượng Sát Thần - Tu La Đại Thần Đế) - Tiêu Thần (FULL)

- Có thể kiên trì thời gian một nén nhang, cho dù ở Chiến Hồn Điện cũng coi là thiên tài, xem ra, những vùng đất nghèo này cũng không thể khinh thường được.

Sắc mặt của Thiên Hương Bà Bà đang đứng bên cạnh Giang Trường Thanh không dễ nhìn cho lắm, sát khí thỉnh thoảng lóe lên trong đáy mắt, trong lòng lạnh giọng nói: - Vậy mà kiên trì được thời gian một nén nhang! Tiêu Phàm, xem ra ta càng thêm không thể tha cho ngươi! bất luận như thế nào cũng không thể để cho ngươi còn sống đi đến Vô Song Thánh Thành.

Tiêu Phàm nào có biết rõ, Thiên Hương Bà Bà lại đang nghĩ trăm phương ngàn kế để giết hắn, nhưng mà hắn cũng chẳng có chút lo lắng nào.

Ngược lại Diệp Lâm Trần cách đó không xa lại là mị mị hai mắt, trong lòng khẽ nói:

- Có thể kiên trì thời gian một nén nhang, coi như không tệ, cũng không phải thứ tầm thường.

Với thân phận của Diệp Lâm Trần, hắn sở dĩ sẽ đi đến chỗ này chỉ là muốn nhìn xem Tiêu Phàm đã trưởng thành đến mức độ nào mà thôi.

Nếu như Tiêu Phàm đủ mạnh, Diệp Lâm Trần tất nhiên sẽ để hắn lấy Tiểu Ma Nữ, nếu như không đủ mạnh, Diệp Lâm Trần thậm chí chuẩn bị âm thầm xử lý Tiêu Phàm.

Chí ít hiện tại xem ra, Tiêu Phàm vượt qua dự liệu của hắn, nhưng mà vẫn còn chưa đủ tư cách cưới Tiểu Ma Nữ.

Đột nhiên, một tiếng nổ vang truyền ra từ ảo ảnh Chiến Hồn Điện, giống như sấm sét, cả tòa ảo ảnh Chiến Hồn Điện đều là khẽ rung lên.

Ngay sau đó, một thanh niên trần nửa thân trên, toàn thân máu me đầm đìa bay ra, rơi rầm một cái xuống mặt đất, vô số đường vân bắn về phía bốn phương tám hướng.

Xung quanh quảng trường, vô số bụi bặm bắn lên, tiếng vang cực lớn trong nháy mắt hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người, đa số tu sĩ đều lộ ra vẻ mặt cổ quái.

2000 người trước đó lúc rời khỏi Chiến Hồn Điện, đều bình thường, căn bản không gây ra tiếng vang lớn như vậy, vì sao người này có thể như vậy chút?

Quan trọng nhất là, vừa rồi một ít người đều thấy được rõ ràng, bóng người kia toàn thân máu me đầm đìa, giống như chân chính đại chiến một trận, khác biệt hoàn toàn so với những người khác.

- Khụ khụ ~

Lúc này, một tiếng ho khan truyền đến, ngay sau đó một bóng người đi ra từ trong bụi bặm, quần áo dính máu tươi đã biến mất, đổi thành một thân trường bào màu đen, mái tóc dài màu đen bay bay trong không khí, phiêu dật tao nhã, không ít người còn cho là mình mắt mờ.

- Tiêu Phàm?!

Tu sĩ Đại Ly trong nháy mắt nhận ra người này, kêu lên sợ hãi, bọn hắn tất cả đều lộ ra vẻ không thể tin được, Tiêu Phàm là thiên tài số một số hai của Đại Ly Đế Triều, sao có thể chỉ kiên trì được thời gian một nén nhang?

- Có một số người, trước Chiến Hoàng cảnh, đột phá cực nhanh, sau khi đột phá Chiến Hoàng cảnh, lại chẳng thể đột phát thêm được nữa, chỉ có thể kiên trì thời gian một nén nhang, cũng đủ để chứng minh, Tiêu Phàm chỉ là thiên tài bình thường, hắn muốn đột phá Chiến Đế cảnh đoán chừng rất khó.

Đám người có người âm thầm mở miệng, nhìn về phía Tiêu Phàm bất đắc dĩ lắc đầu.

- Người này chính là đệ nhất thiên tài trong miệng đám người Đại Ly? Chỉ kiên trì được thời gian một nén nhang? Ha ha, thật đúng là vô cùng mất mặt.

Các tu sĩ Đế Triều khác khinh thường giễu cợt nói.

- Mới chỉ một nén nhang trôi qua sao?

Tiêu Phàm cau mày một cái, những người kia giọng nói tuy nhỏ, nhưng Tiêu Phàm lại nghe được rõ ràng.

Cũng chính bởi vì như thế, Tiêu Phàm vô cùng chấn động, trong không gian tối tăm này, hắn hình như đã trải qua mấy tháng, thậm chí mấy năm, nhưng bây giờ lại nói cho hắn biết mới chỉ qua thời gian một nén nhang, điều này bảo hắn làm sao có thể tin tưởng!

- Tiêu Phàm, ngươi sao lại đi ra?

Hỏa Hoàng nhìn thấy Tiêu Phàm đi qua, sắc mặt hơi hơi trầm xuống, Tiêu Phàm là người mà hắn xem trọng nhất, vậy mà chỉ kiên trì được thời gian một nén nhang?

Đừng nói Hỏa Hoàng không tin, cho dù là Kiếm Hoàng cũng không tin, thậm chí ngay cả Tiêu Phàm bản thân cũng không tin.

Tiêu Phàm nhún nhún vai, cười khổ một tiếng, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

- Ta bị đá ra.

Nhấn Mở Bình Luận