Lọc Truyện

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Ninh Tú Phân bĩu môi, tiếp tục nói: "Nếu bà nội không hề yêu ông nội, thì lúc trung niên cũng không đến mức u uất mà qua đời sớm."

Huống hồ, cái kịch bản "tiểu thư nhà giàu yêu sát thủ Thanh bang" này, cũng chỉ có trong tiểu thuyết mới dám viết thế.

Bà nội cô và Chú Tư, một người dù là con riêng nhưng vẫn được cha ruột yêu chiều hết mực, sống trong nhung lụa.

Một người thì là kẻ đao kiếm liếm máu, làm gì có điểm chung nào để nói chuyện?

Ngay cả khi là bậc đại ca hô phong hoán vũ như Đỗ Nguyệt Sanh, cuối cùng cũng không cưới được một danh môn thục nữ thực sự.

Cô nhíu mày: “Hai người mà ở cạnh nhau, không lẽ ngày nào cũng bàn về cách phân xác người thế nào cho sạch sẽ? Hay là thảo luận xem hôm nay đi thu phí bảo kê ở sòng bạc nào?”

Cho dù là tình yêu có thể biến cơm trắng thành rượu ngon, thì Chu Hồng Ngọc năm đó cũng bị một gã cặn bã tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa lừa gạt, chứ nào có bị một tên bán hoa quả dạo lừa được đâu!

Mà đàn ông nhà họ Ninh, dù đối xử với phụ nữ có bạc bẽo đi chăng nữa, thì từng người một đều mang dáng vẻ phong lưu, có học thức, tài hoa hơn người.

Bà nội cô và ông nội tuy là hôn nhân môn đăng hộ đối, nhưng ngay từ lần đầu gặp mặt đã trúng tiếng sét ái tình, càng gặp càng không dứt ra được.

Cô gái si tình cuối cùng tàn đời trong lụy tình, cũng chẳng có gì lạ.

Ninh Tú Phân thở dài một hơi, nói một cách đầy nghiêm túc: "Em thấy giữa Chú Tư và bà nội chẳng có gì gọi là gian tình cả, chắc cũng chỉ là yêu thầm một chiều mà thôi!"

Ninh Bỉnh An im lặng một lúc, trong lòng không khỏi cảm thán, đúng là cách nói chuyện rất thẳng thần.

Ninh Bỉnh An gật đầu: "Không sai, chính vì chưa từng có được, chưa từng chiếm hữu, nên mới canh cánh trong lòng suốt mấy chục năm. Ông ấy luôn nghĩ rằng người mình xem như báu vật, cuối cùng lại bị gả cho kẻ không xứng đáng. Cũng vì vậy mà hận ông nội, hận cả nhà họ Ninh."

Ninh Tú Phân trầm ngâm một lúc, rồi lại thở dài: "Vậy nên, ông ấy cứ ôm mối tương tư đó, đến mức ngay cả cháu gái của bà cũng không tha?"

Ninh Bỉnh An chỉnh lại tay áo, phong thái vẫn bình tĩnh như cũ, đứng dậy nói: "Tóm lại, em chuẩn bị tinh thần đi là vừa."

Ninh Tú Phân híp mắt, nhìn anh chẩm chẳm: "Em cảm thấy anh hình như cũng không phản đối lắm thì phải? Thế nào, thật sự định cưới em à?"

Khóe môi Ninh Bỉnh An hơi nhếch lên, nhưng không rõ là ý cười hay ý gì khác: "Không sao cả. Nếu có cơ hội, anh sẽ cưới em. Dù sao ... câu này anh đã nói từ lâu rồi."

Nói xong, anh giơ tay ra, làm động tác mời: "Thời gian không còn nhiều, chúng ta nên vào hội trường thôi. Buổi tiệc ... chắc sắp bắt đầu rồi."

Ninh Tú Phân trợn mắt, nhưng cuối cùng vẫn khoác lấy cánh tay anh, cùng sánh bước tiến vào hội trường.

Vừa đi, cô vừa lầm bầm: "Sớm biết thế này, lúc trước anh cưới chị Hai có phải tốt hơn không? Thêm một tầng quan hệ, ai cũng vui vẻ, chẳng phải anh chỉ muốn có nhiều phần hơn trong tập đoàn và có tiếng nói thôi sao?"

Giọng Ninh Bỉnh An vẫn hờ hững như cũ, nghe không ra cảm xúc gì: "Cứ coi như là anh không xứng đi."

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận