Lọc Truyện

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Nandin vừa nghĩ đến cảnh mình kéo lưỡi cày cày đất trên mảnh đất cứng như thép thời trời đất mới khai mở, thì đầu trâu như to ra mười cái.

Đinh Hương ngồi ngay ngắn trên đài sen, hai mắt khép hờ, trên mặt toát ra ánh sáng thần thánh.

Bạch Thần đứng bên cạnh Đinh Hương, hộ pháp cho cô ấy.

Anh ta có thể cảm nhận rõ ràng dưới đài sen, sâu trong lòng đất, long mạch bị phá hoại, như sống lưng của thần long bị gãy đoạn.

Bạch Thần vốn là con rồng, với tổn thương của địa khí long mạch cũng cảm thông sâu sắc.

Dù vậy, anh ta cũng không lo lắng, bởi vì người trước mắt anh ta là Đinh Hương, đã không còn là Đinh Hương cần anh ta bảo vệ ngày xưa, mà đã nhận được truyền thừa của Địa Mẫu Âm Cơ, trở thành hóa thân của vùng đất Hậu Thổ.

Dĩ nhiên hóa thân của Hậu Thổ không cần hộ pháp, nhưng Đinh Hương đang dốc toàn lực sửa chữa địa mạch bị tổn hại.

Đây là chân núi Laya, sâu hơn nữa chính là gò Côn Luân, nếu long mạch nơi này không được sửa chữa, thì địa khí của toàn bộ Côn Luân sẽ bị ảnh hưởng.

Dù sao Shivin cũng là ma thần, trận đại chiến long trời lở đất, Đinh Hương dùng Lục Hư Luân Chuyển, tụ sức mạnh địa mạch ngũ phương, thêm vào đó là Tiểu Hắc Tiểu Bạch hợp thể thành Huyền Vũ, cùng với di tích trên lưng rùa chứa đựng Phật pháp vô thượng của thầy Trí Nhẫn, mới có thể trấn áp Shivin dưới núi tuyết.

Nhưng địa mạch nứt gãy, âm khí tràn lên, muốn phục hồi nơi này, e rằng còn cần rất nhiều thời gian.

Phía trước Đinh Hương, trên đai sen khác, người đang nam là Từ Hiểu Bắc.

Gã bị rút sạch máu, thân thể khô héo như que củi.

Đinh Hương đang thi triển Lục Hư Đại Pháp, lần theo âm khí bốc lên, tìm kiếm tàn hồn của Từ Hiểu Bắc.

Đồng thời, cô ấy mượn dòng địa khí tụ hội từ long mạch ngũ phương, để cố gắng phục hồi thân thể cho Từ Hiểu Bắc.

Bạch Thần không khỏi thở dài.

Anh ta rất hiểu tình trạng của Từ Hiểu Bắc, khi tên ác tăng kia rút máu Từ Hiểu Bắc, đã rút hết tinh huyết, bao gồm cả tủy sống và não tủy. Đây là hình phạt độc ác mà vài tín đồ cực đoan của giáo hội Bà La Môn thường dùng, có thể sánh với lăng trì của người phàm.

Tuy Đinh Hương đã nhận được truyền thừa của Địa Mẫu, nhưng cũng không thể trái với quy tắc đại đạo, khiến người chết sống lại. Cho dù cô ấy thực sự có thể tìm được hồn phách của Từ Hiểu Bắc từ trong âm khí của Hoàng Tuyền, thì thân thể này cũng không thể sử dụng được nữa.

Nhung Bạch Thần hiểu được chấp niệm của Đinh Hương, Từ Hiểu Bắc chết vì cô ấy, dũng khí không sợ hãi khi sắp chết, ngay cả Bạch Thần cũng vô cùng khâm phục.

Đinh Hương ngồi trên đài sen bỗng bật khóc.

Bạch Thần giật mình, vội bước tới, hỏi: "Sao vậy?"

Đinh Hương xòe tay kết ấn ra.

Trong lòng bàn tay cô ấy ngưng tụ ít khí tức âm u vô hình, đậm nhạt không đều, nhìn thì như một khối, nhưng có phần tán loạn.

Bạch Thần biết đó là âm khí, bên trong có ít khí tức sinh hồn.

“Đây là ... "

"Tôi không thể ... " Đinh Hương khóc, "Tôi không thể gom linh hồn của Tiểu Bắc được."

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận