Cả sòng bạc im phăng phắc.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, không dám tin những gì mình vừa nghe.
Narendra dám đưa tất cả bọn họ lên bàn đặt cược! Đồng nghĩa với việc tài sản của họ, mạng của họ giờ đây sẽ bị đặt lên bàn cờ, không còn được họ làm chủ nữa.
"Dựa vào đâu chứ?"
Một phú hào đến từ thành phố Atlan đứng ra nói.
"Trước khi lên thuyền, không có một người nào nói với chúng tôi chuyện này cả. Toi là toi được moi toi để đánh bài giai trí, muốn đat bao nhieu tiền là do tôi tự quyết khi ngồi vào bàn cược, chứ không phải do cậu quyết định hỡi thiếu gia Narendra à!"
Narendra chỉ khẽ mỉm cười: "Ông nói đúng lắm, ông Palmelas, từ bây giờ trở đi ông không còn là tiền cược nữa."
Palmelas thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng cơ mặt vẫn còn căng cứng vì căng thẳng vẫn chưa kịp giãn ra thì ông ta bỗng cảm thấy một cảm giác nóng rát ập tới, quần áo trên người ông ta tự dưng bốc cháy.
Ông ta vội vàng đập vào chỗ cháy, nhưng lửa lại càng bùng mạnh hơn.
"Á! Cứu với! Cứu tôi với!" Palmelas hét lên.
Có người bắt đầu hắt nước lên người ông ta, nhưng nước dội lên người ông ta lại giống như châm dầu vào lửa, khiến lửa cháy càng thêm dữ dội hơn.
Cuối cùng cũng có người mang bình cứu hỏa tới, xịt thang lên người Palmelas.
Làn khói trắng bao trùm lấy cơ thể ông ta, cũng bao lấy cả ngọn lửa, nhìn thì như đã dập tắt.
Nhưng sau khi làn khói trắng tan đi, mọi người lại không thấy Palmelas đâu cả. Ông ta biến mất, tựa như chưa từng tồn tại vậy.
Trên tấm thảm hoa lệ không có lấy một vết cháy xém.
Mọi người ngây người như phỗng.
Trong đầu tràn ngập nỗi kinh hoàng và khó tin.
"Tam Muội Chân Hỏa!" Mã Sơn càng nhíu chân mày lại chặt hơn.
Anh ta từng thấy Lý Dục Thần sử dụng loại lửa này.
Nhưng ngọn lửa Lý Duc Thần sử dụng là pháp thuật Thiên Đô chính tông.
Còn lửa trên người Palmelas, tuy cũng bắt nguồn từ Tam Muội, nhưng trong lại có mùi của âm hỏa.
Điều khiến càng khiến Mã Sơn cảm kỳ lạ chính là vào ngay khoảnh khắc ngọn lửa trên người Palmelas bùng lên, tim anh ta chợt thắt lại một cái.
Nói cách khác hợp lý hơn thì là do hồn đèn trong cơ thể anh ta, ngọn đèn Chúc Long Cửu Âm đang thay thế cho trái tim anh ta vừa lóe lên.
Rõ ràng người thi triển hỏa thuật này chính là thiếu gia Narendra đang ở trước mặt này.
Mã Sơn phát hiện quả nhiên bản thân đã đánh giá thấp Narendra.
Tuổi còn nhỏ, nhưng lại nắm trong tay thuật điều khiển lửa mạnh đến vậy rồi.
Narendra mỉm cười, dường như rất hài lòng với chiêu cào núi dọa hổ, giết gà dọa khỉ vừa rồi của mình vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!