Lọc Truyện
Thế giới mà bạn đang sống vẫn có hai giới tính cơ bản là nam và nữ, nhưng chắc chắn sẽ không có dạng phân chia quan trọng hơn gọi là giới tính thứ cấp. Còn ở thế giới mà tôi đang muốn nói tới đây thì hoàn toàn có, không những vậy còn là một trong số những lý do khiến cuộc sống trở nên đa dạng hơn. Giới tính thứ cấp gồm ba loại cơ bản là Alpha, Beta và Omega. Alpha là những cá thể xuất sắc mang trong mình dòng gen vượt trội nhất, cả trí lực, thể lực thậm chí là dục vọng đều được xếp đầu trong xã hội, là tinh anh trong tinh anh. Bởi vì sự ưu tú đó nên nhiệm vụ hàng đầu và vô cùng quan trọng của các Alpha chính là gieo giống hay duy trì nòi giống bảo vệ dòng gen của mình. Tiếp đến, Beta là những cá thể bình thường được xếp sau Alpha, tuy cũng có trí lực, năng lực ở mức độ nhất định nhưng hoàn toàn không thể so sánh được với Alpha. Cả beta nam và beta nữ trong thế giới này đều giống như những nam nữ bình thường không có gì nổi trội. Cuối cùng, chiếm tỉ lệ thấp nhất trong xã hội nhưng lại đóng vai trò quan trọng không kém gì alpha, Omega. Là những cá thể yếu ớt, năng lực, trí lực, thể lực kém xa so với thành phần tinh anh... Nhưng dựa vào lợi thế cơ thể đặc biệt mà mang trong mình tránh nhiệm nặng nề là sinh sản, duy trì nòi giống cho alpha. Nếu là trước đây, alpha là những con người được tôn trọng, được kính nể vì sự xuất sắc trong tất cả mọi mặt của cuộc sống còn omega đặc biệt là omega nam, bị coi thường, bị khinh bỉ vì là những kẻ yếu đuối, không có năng lực làm việc, lại có chu kỳ nhiệt hay kỳ phát tình có thể tỏa ra pheromone chuyên dụ dỗ alpha sa vào con đường sai lầm. Chính vì nguy cơ đó mà omega nói chung và omega nam nói riêng bị đem ra mua bán, trao đổi giống như những nô lệ thời trung cổ, chỉ khác là họ ở đây bị coi là công cụ sinh sản hay nô lệ tình dục cho nhũng alpha thuộc tư bản. Omega là những con quỷ chuyên dụ dỗ khiến cho alpha mất đi sự ưu tú... Omega nam, những kẻ lập dị, là quái vật, là nam nhưng lại có thể sinh sản, là sai lầm của sự phân chia giới tính. Tất cả những điều đó đã khiến cho tỉ lệ omega (nam) trong xã hội vốn đã thấp còn giảm đi mất một nửa so với ban đầu. Nhận thấy sự giảm đi đột ngột và nhanh chóng ấy, họ, những quốc gia, những kẻ thống trị thờ ơ, lạnh lùng ấy mới đưa ra mọi biện pháp để bảo vệ omega. Còn những omega kia, chỉ có thể chấp nhận số phận, vừa phải tự bảo vệ mình vừa phải đối mặt với những ánh mắt không mấy tốt đẹp của xã hội. Tuy vậy, một góc khuất không ai biết, những vụ bắt cóc, buôn bán, xâm hại vẫn diễn ra trong âm thầm, trong bí mật, dưới nền của xã hội văn minh.

Sinh ra như thế nào hoàn toàn không phải thứ mà bạn có thể tự quyết định được. Bạn có từng tự trách ba mẹ, trách số phận, trách chính bản thân khi sinh ra là omega nam chưa. Đó là cảm giác khó tránh khỏi sau khi giới tính thứ cấp được phân hóa vào năm mười tuổi của những người là omega. Lâm Sơ Mặc, một cậu nhóc thiếu niên mới chỉ mười bảy tuổi tuy rằng cũng có bài xích chính bản thân vì giới tính thứ cấp được phân hóa là omega nhưng hoàn toàn không thể làm gì khác, chỉ biết chấp nhận số phận, sống trong vòng bảo vệ của luật pháp, của quốc gia. Nhưng sự bảo vệ ấy không thể giúp cậu thoát khỏi cảnh không một đồng dính túi, phải sống dựa vào người thân nhưng không thích. Ba mẹ cậu là beta bình thường, sinh ra cậu rất khó khăn, sau này lại một đi không trở lại vì một vụ tai nạn giao thông. Cậu lúc đó còn nhỏ nên được bà nội chăm sóc, hiện tại bà cũng không ở bên cậu được nữa, chỉ có thể một mình tự bước đi tiếp trên con đường đời khắc nghiệt này thôi.

*****



"Lâm Sơ Mặc, đừng suốt ngày nhốt mình trong phòng mà vẽ vời nữa, mau ra ngoài kiếm việc làm thêm đi. Đừng tưởng mày là omega rồi ỷ lại không chịu đi làm, suốt ngày chỉ biết vẽ ba cái thứ không đâu rồi ăn không uống không của bà cô này" Người phụ nữ mặt mày đanh đá, giọng điệu chua ngoa vừa nói vừa lao vào nhà cậu không 1 chút kiêng dè. Vào tới phòng khách nhỏ chật chội liền lấy một tư thế vừa hiên ngang lại thoải mái mà ngồi xuống bàn, tự rót cho mình một tách trà, miệng vẫn luôn mắng nhiếc về phía cánh cửa nhỏ ở phòng cậu

Trái ngược với những lời mắng nhiếc thiếu tôn trọng kia, căn phòng nhỏ của cậu vẫn không có lấy chút động tĩnh gì

"Omega nam cái khỉ gì, mắc mớ gì mà chỉ cần hành hung hay xúc phạm nặng nề tới thân thể tinh thần mày là liền bị cảnh sát hỏi thăm vậy? Cũng có chết ngay được đâu, rồi bảo vệ như vậy mà có được miếng trợ cấp nào đâu, không có công ăn việc làm, suốt ngày ở nhà như vậy chỉ sớm chết đói thôi. Sẽ có ngày tao đem mày ra mà bán cho mấy lão già hám của lạ, chắc chắn sẽ được ối tiền đấy. Số đó sẽ bù lại số tiền mà mày đã ăn không uống không của tao trong mấy năm qua" Bà ta ngồi đó lầm bầm, giọng điệu đầy vẻ toan tính nham hiểm, vừa như nói với cậu vừa như tự tìm cho mình một cơ hội kiếm tiền không thể thuận lợi hơn

*Rầm* Cánh cửa phòng cậu đột ngột mở tung ra

"A... Đậu xanh, hết hồn" Tiếng động lớn khiến bà ấy đang trầm tư mà giật mình, tách trà trên tay theo đó rơi xuống nền đất vỡ tan. Vuốt ngực cho trái tim nhỏ bé bình tĩnh lại, bà cô ấy nhìn cậu với vẻ mặt tức giận "Aiz... Tự dưng làm người khác giật mình là sao hả thằng nhóc này. Mày có biết tao bị yếu tim không hả, lỡ như xỉu luôn ra đây thì mày cứu được tao chắc. Aiz, tim của tôi"

"Bà vừa nói muốn bán tôi" Cậu mặt mày ngu ngơ, lạnh nhạt, thấp giọng lên tiếng. Đôi mắt nhìn chăm chăm vào khuôn mặt có phần già hơn tuổi thật của bà cô trước mặt

Trước đây bà nội cậu từng kể cho cậu nghe một chuyện của quá khứ về các omega nam. Khoảng gần một thế kỷ trở lại với thời điểm hiện tại, các omega nam được bán ra như một món hàng, có thể cao cấp đến độ những quý tộc thượng lưu thời đó tranh giành nhau khốc liệt, cũng có thể rẻ mạt tới mức dùng để đổi lấy một món đồ, một cuộc sống không lo cơm áo gạo tiền hay thậm chí là thay thế một tính mạng của kẻ cần phải loại trừ. Họ coi omega nam là một giống loài, một sinh vật thay vì là một con người để có thể thỏa sức sai khiến, đánh đập, hành hạ. Từng có một thời gian người ta vẫn còn ám ảnh khi tìm thấy một căn nhà kho hay đúng hơn là bãi chôn tập thể của những omega nam còn rất trẻ. Họ bị những kẻ buôn bán, những kẻ tư bản thời bấy giờ áp bức hành hạ và cả giam cầm cho tới chết. Cho tới tận lúc chết họ vẫn không có được một ngày tự do, một cuộc sống êm ấm trọn vẹn với người thân, người trân trọng họ. Chỉ bởi vì họ là omega nam, là những con quái vật có thể sinh sản.

"... Đúng đấy, mày là omega nam, được quốc gia bảo vệ nhưng không có tiền trợ cấp, ra ngoài kiếm việc khó khăn, người ta nhất định sẽ không nhận những đứa quái thai như mày. Chỉ có bán mày đi thì mới có tiền. Mày có thể đi làm vợ bé của một tên chủ tịch lắm tiền mà ngu ngốc sau đó moi tiền của lão ta và trả cho tao, tới lúc đó tao sẽ không đến làm phiền mày nữa. Tuy rằng mua bán omega vào lúc này là không nên nhưng tao đây cũng không còn cách nào khác nữa rồi. Vừa mới lo tiền mai táng cho bà nội mày không lâu, thì lại thêm chú mày bi tai nạn phải nhập viện điều trị, lại còn chuyện học hành của A Ly và A Nguyệt (con gái bà ý) nữa. Tao thật sự hết cách rồi, tiền trong nhà cũng đã đổ vào để chạy chữa cho chú mày rồi... Nếu bây giờ phải nuôi thêm mày nữa thì cả đám cùng chết đói đi" Người phụ nữ có chút lo lắng khi đối mặt với câu hỏi của cậu nhưng những lời vốn đã cất giấu trong lòng từ lâu rồi vẫn tự nhiên thốt ra

"..." cậu đứng đó lặng im nhìn người phụ nữ trước mặt. Tuy vẫn là vẻ mặt kiêu căng, luôn luôn nhìn cậu bằng ánh mắt không mấy thiện cảm nhưng dường như đã có gì đó khác hơn trước. Bà ấy từng rất tự hào vì có một ông chồng tốt, luôn kiếm tiền về cho bà, rất hãnh diện với mọi người vì có hai đứa con gái học giỏi, xinh đẹp, cũng rất ghét bỏ khi phải chăm sóc cả cậu và bà cậu những ngày bà đau ốm. Nhưng hiện tại, tất cả mọi thứ đã thay đổi... một cách đột ngột. Cho dù vẫn có trang điểm và ăn diện nhưng vẫn không thể che đi sự tiều tụy và mệt mỏi trên khuôn mặt. Cho dù bà ấy có ghét bỏ đứa cháu này thì bà ấy cũng đã chăm sóc cho bà nội khi bà bệnh, đó là điều mà cậu rất biết ơn bà ấy vì chỉ mình cậu thì không thể làm gì đc. Nên cậu cũng muốn an ủi bà ấy đôi chút nhưng mà...cậu chợt nhận ra bản thân mình hoàn toàn không có gì ngoài những lời nói suông. Bà ấy đã nói đúng, cho dù có chối bỏ như thế nào thì cậu cũng là omega không có chút khả năng tự nuôi sống bản thân, chỉ có thể khó khăn dựa dẫm vào người khác. Bà ấy nói rằng muốn bán cậu cũng là sự bất đắc dĩ mà thôi, nuôi một kẻ mà không thể đem lại thu nhập cho mình từ ngày này qua tháng nọ chính là bỏ một nắm muối vào một đại dương vậy, không có một chút lợi ích gì...càng huống hồ gia đình bà ấy đang đứng trước khó khăn lớn như vậy. Bản thân cậu không bao giờ muốn đặt mình vào tình huống phải bán đi sự tự do để có thể cứu mạng người khác... Nhưng, để có thể trả ơn sự giúp đỡ của bà ấy lúc bà nội mất, để cứu lấy tính mạng của người chú đang trong cơn nguy kịch tại bệnh viện, để hai cô em họ nhỏ có thể tiếp tục tới trường thay vì phải bỏ học đi kiếm tiền phụ mẹ... thì việc cậu bán bản thân mình đi là không có gì to tát. Có lẽ sẽ phải xa rời sự tự do của bản thân, nhưng cậu có thể giúp cho một gia đình không phải ly tán, không khải khổ sở đối mặt với cái khắc nghiệt của cuộc sống, cậu sẽ nguyện ý.
Nhấn Mở Bình Luận