Lọc Truyện

Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng

Cố Tử Diễm không sao ngờ được là nghệ sĩ mà mình vừa mới kí hợp đồng lại chủ động chạy tới tìm mình.Thật ra lúc kí hợp đồng hắn cũng đã nói với Bao Tử là hắn sẽ áp dụng chính sách nuôi thả đối với cô rồi.Nghệ sĩ do hắn quản lý cũng không có nhiều, tổng cộng chỉ có ba người, trừ Mạc Á Y ra thì hắn chọn cách mặc kệ đối với hai vợ chồng kia, lúc nào hắn nhận được kịch bản hay thì sẽ đem cơ hội trao cho hai vợ chồng họ.Còn Mạc Á Y ấy à →_→, Cố Tử Diễm vui vẻ suy nghĩ đến lúc cưới được cô về nhà, hắn nhất định sẽ giảm bớt lượng công việc của cô lại.

[Cố Tử Diễm bụng đầy tâm cơ = v =.]

Bao Tử chỉ cảm thấy ở nhà một mình chán quá, lại không có việc gì làm, cho nên muốn tìm chút việc để giết thời gian.Cô biết hiện giờ chắc là không có phim gì để quay cả, nhưng quảng cáo thì chắc sẽ có.Cơ hội phải do chính mình tạo ra, thế nên Bao Tử mới đến công ty tìm người đại diện để tự đề cử mình = v =.

"Em nói là em muốn quay quảng cáo sao?" Cố Tử Diễm nhướn mày, hắn cũng từng xem cô đóng quảng cáo rồi, dù sao thì cái quảng cáo khoai tây chiên mà cô hợp tác với bạn gái hắn có vẻ như cũng đạt hiệu quả rất tốt.

Bao Tử cực kỳ nghiêm túc và thành khẩn tìm kiếm một cơ hội: "Vâng ạ, em đã tự vạch cho mình một con đường trong tương lai, đó là trở thành bá chủ ngành quảng cáo thực phẩm, mà kể cả phim ảnh gì thì em cũng nhận, cho nên mong anh lưu ý giùm em nha, đóng cái gì cũng được hết ạ, bò xé cay này nọ đều OK hết." (Món này đã từng rộ lên ở VN vì vi phạm an toàn thực phẩm, nếu các bạn tìm kiếm từ khóa "sườn bò thơm cay 3000 đồng" sẽ thấy nha.)

"..."

[Bò xé cay...]

[Vợ Hoắc Sâm, em đang muốn phá hỏng hình tượng sao?]

"Tất nhiên bò xé cay em chỉ nhận đóng thương hiệu của Vương Phi và Vệ Long thôi, những nhãn hiệu khác em sẽ không đóng đâu = v =."

"..."

[Mở mang kiến thức rồi.]

[Thì ra bò xé cay cũng có nhãn hiệu cơ đấy.]

[Giờ này phút này, tận sâu trong nội tâm của Cố Tử Diễm bỗng tràn ngập một cỗ ưu thương.]

[Con mẹ nó, không hiểu đầu mình bị chập mạch thế nào mà lại đi kí hợp đồng với Bao Tử!]

Vuốt ve cây bút máy trong tay, Cố Tử Diễm nhíu mày nói: "Món đó không phải là thực phẩm an toàn, thậm chí có thể gọi là đồ bỏ đi, nhỡ xảy ra vấn đề gì thì ít nhiều sẽ làm ảnh hưởng đến danh dự của em."

Bánh bao ngốc bừng tỉnh đại ngộ, hình như đúng là thế thật.

Mặc dù bánh bao ngốc đang tràn đầy ý chí và hi vọng dùng bò xé cay đi chinh phục thế giới, nhưng cuối cùng vẫn bị Cố Tử Diễm phản bác, dù gì thì hắn cũng phải chịu trách nhiệm bảo vệ danh dự của nghệ sĩ, hơn nữa nghệ sĩ này lại còn là vợ của Hoắc Sâm, không đi chùa thì cũng phải xem mặt

phật, dựa vào điểm này, hắn đương nhiên là phải chiếu cố Bao Tử thật tốt.

Lý do một: Em cảm thấy một gói bò xé giá một đồng rưỡi có đủ đáp ứng được cát xê quảng cáo của em không?

Bao Tử: QAQ

[Đúng vậy, cát xê quảng cáo chắc chắn không thể nhiều như khoai tây chiên được.]

[Quảng cáo xong lại tặng cho một thùng bò xé thì phải làm sao?!]

Lý do hai: Em cảm thấy độ nổi tiếng của em bây giờ đủ để chinh phục thế giới à?

Bao Tử: TAT

[Đúng vậy, mình vẫn chưa đủ nổi tiếng.]

[Cũng không thể đem bò xé ra để làm hại người nước ngoài được.]

Lý do ba: Em cảm thấy nếu như Hoắc Sâm mà biết em đi quảng cáo cho một loại thực phẩm không tốt cho sức khỏe thì hắn sẽ làm gì em?

Bao Tử:...Đúng vậy đó...

[Nếu A Sâm mà biết...]

[Thì mình sẽ bị anh đè ra làm thành bò xé cay mất QAQ.]

---

Dưới uy quyền của người đại diện, bánh bao ngốc sau khi suy nghĩ kĩ càng thì quyết định sẽ bỏ qua

ý định quảng cáo bò xé cay, căn bản là vì mấy câu nói của Cố Tử Diễm nghe cũng có lý, cô hoàn toàn không thể phản bác được.

Cuối cùng, người đại diện tốt của Trung Quốc là Cố Tử Diễm đã bảo Bao Tử về nhà đợi tin tức, nói là cô hãy yên tâm, hắn nhất định sẽ giúp cô gia nhập vào ngành quảng cáo.

...

Trên đường về nhà, bánh bao ngốc vì bị bác bỏ ý kiến nên đã gửi tin nhắn cho nữ thần nhằm tìm kiếm sự an ủi.

Bao Tử: Chị Á Y ơi, bạn trai chị thật hung dữ và nghiêm khắc, em vừa mới bị anh ấy giáo huấn xong, đang buồn chết đây này.

Á Y: Anh ấy cũng chỉ muốn tốt cho em thôi.

Bao Tử: Em hiểu mà, nhưng em có một thắc mắc, anh ấy có hung dữ với chị không?

Á Y: Không hề, anh ấy đối với chị tốt lắm. Bao Tử:...

[Đại Bao Tử ta sống đến ngần này tuổi rồi.]

[Không ngờ lại có một ngày phải đi ghen tị với người ta.] [Không có chồng ở bên, cảm thấy mình như cẩu độc thân vậy.] [Khó chịu!]

---

Cuối cùng thì vẫn chẳng nhận được một quảng cáo nào cả, vốn cũng sắp nhận được một quảng cáo sữa rồi, thế mà kết quả lại dấy lên tin tức hot là trong sữa bột có chứa melamine, thế là Cố Tử Diễm đã dứt khoát từ chối lời mời của nhãn hiệu sữa này.

Giữa lúc đầu sóng ngọn gió mà dám nhận cái quảng cáo này, kết quả chính là tự tìm đường chết.

Bao Tử: →_→

[Ông trời muốn tuyệt đường sống của mình đây mà.]

[Thế gian này liệu có còn thực phẩm an toàn cho mình quảng cáo không đây?!]

...

Bánh bao thích mua túi: Tui ăn bò xé cay từ nhỏ đến lớn mà nó còn chưa lấy mạng tui, thế mà bây giờ chính sữa bột lại là thứ gây hại cho tụi nhỏ, đáng buồn thật.

#Quần tụt: Hồi nhỏ chúng ta ăn bò xé cay, lớn lên chúng ta vẫn cứ ăn bò xé cay, chúng ta đích thị là fan của bò xé cay rồi aaaa.

#Đường dài mới biết sức ngựa: Em đoán là chị mới bị từ chối không cho quay quảng cáo bò xé cay rồi, em dám cược một gói bò xé luôn ha ha ha ha ha.

#Lâu ngày chưa chắc đã hiểu lòng người: Bò xé cay quả thật có thể coi là đồ bỏ đi, nhưng nó còn chưa đáng sợ bằng những loại thực phẩm có độc, mà sữa bột lại là để cho bọn nhỏ uống.Mấy tên bất lương kia đang lấy tính mạng của trẻ con ra để đổi lấy tiền, dân chúng ta bị ăn dầu mỡ lấy từ cống rãnh mà chúng ta còn chưa thèm tính sổ đâu đấy, lại dám lợi dụng cả trẻ nhỏ, đúng là bọn điên, không thể chịu nổi [mặt tức giận].

...

#Nếu như tiếp tục yêu: Bây giờ có biết bao nhiêu thứ không ăn được, nói ra cũng chỉ thành nước mắt, trước tình cảnh này, chúng ta vẫn phải kiên cường mà sống thôi.

#Từ trước đến nay: Bò xé cay em chỉ thích ăn của hãng Vương Phi thôi.

...

Vụ sữa có melamine đã khiến cho ngành quảng cáo thực phẩm rơi vào cảnh khủng hoảng, và thế là kế hoạch xưng bá trong ngành quảng cáo của Bao Tử nhân lúc không có chồng bên cạnh đã không thể thực hiện được rồi.

Cố Tử Diễm nói tạm thời không nên nhận quảng cáo thực phẩm, Bao Tử cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy cũng có lý, cho nên chỉ còn biết gật đầu đồng ý.

[A ~]

[Xem ra ông trời muốn mình trở thành một người sống an nhàn đây mà.]

---

Bao Tử vốn đã nghĩ đến việc sẽ làm một cây nấm mốc meo ở trong nhà rồi, nhưng mà không ngờ mấy ngày sau lại nhận được một thông báo mới.

[Thế mới nói là người đại diện vô cùng quan trọng.]

Hoắc Sâm hiện đang quay phim "Lính đặc chủng", một bộ phim truyền hình nói về quá trình rèn luyện của một nhóm lính đặc chủng, từ khi còn yếu kém cho đến khi trở thành một lưỡi dao sắc bén xuất sắc nhất của quốc gia, bọn họ thường xuyên phải đảm nhiệm các nhiệm vụ nguy hiểm của quốc

gia, vì bảo vệ cho lợi ích của quốc gia mà không ngại hi sinh.Trong một bộ phim toàn là đàn ông này, bất chợt lại rất cần có một nữ diễn viên.

[Hết thảy là nhờ có biên kịch của bộ phim này.]

"Cho nên ý của anh là muốn em giành lấy vai diễn đó?" Bao Tử vuốt cằm, ra vẻ thâm trầm.

"Đúng vậy, dù gì thì chồng em cũng đang đóng phim này, với lại sức cạnh tranh cũng không lớn, chỉ có em mới diễn được vai đó thôi."

"Hmm? Tại sao ạ?" (⊙w⊙).

"Vai đó chết nhanh lắm, xuất hiện chỉ chưa đầy ba phút thôi." "..."

[(⊙w⊙).]

[Tôi phải hình dung số phận bi thương của mình thế nào đây...]

[Vừa mới quay xong một vai chết rồi mà.]

[Một hai ba bốn, hai hai ba bốn.]

[Không nên gấp gáp.]

[Vẫn nên từ tốn mà cự tuyệt đi thôi.]

Mặc dù Cố Tử Diễm là một người rất nghiêm túc, thế nhưng giờ phút này hắn lại rất không hiền hậu mà cười nói: "Khụ, em thử nghĩ đi, cả phim chẳng có mấy mống nữ, em mà xuất hiện là nhất định sẽ gây sự chú ý đó."

[→_→]

[Hơ hơ.]

[Anh đang trêu em đấy à?]

[Anh nghĩ em là người dễ dàng bị khuất phục bởi một vai diễn chỉ trong ba phút thôi sao?]

"Hơn nữa nếu em nhận vai diễn này thì em sẽ có cớ để đến gặp chồng em."

"..."

[Đây là một cuộc đấu tranh tâm lý.]

[Nội tâm bắt đầu có chút dao động rồi.]

[Ngàn vạn lần phải cố chịu đựng!!!]

Nhưng Cố Tử Diễm giống như một lão hồ ly, lúc Bao Tử còn chưa đưa ra quyết định, hắn lập tức tung ra đòn sát thủ: "Phải rồi, mặc dù vai diễn này chỉ xuất hiện trong ba phút thôi, nhưng người đóng

cùng em chính là Hoắc Sâm đấy."

"(☆_☆)"

"Suy nghĩ xong chưa?" Cố Tử Diễm đặt tay lên mặt bàn, nhẹ nhàng lên tiếng.

"Em đóng em đóng em đóng, đương nhiên phải đóng rồi, sao anh không nói sớm để em đồng ý luôn, gì chứ đóng vai chết là nghề của em rồi."

"..."

"Hoắc Sâm có biết chuyện này không ạ?"

"Trước mắt thì chưa biết."

"Vậy anh đừng nói cho anh ấy biết nhé, em muốn dành cho anh ấy một sự bất ngờ."

"..."

[A ~]

[Vui sướng quá đi thôi!]

Cố Tử Diễm biết rất rõ một điều, rằng nếu không nói trước cho Hoắc Sâm biết người đóng cặp cùng hắn chính là vợ hắn thì e là Bao Tử sẽ phải chịu kinh sợ.Theo kịch bản thì Hoắc Sâm sẽ gặp một người phụ nữ được quân địch phái đến để quyến rũ hắn, tất nhiên cảnh tiếp xúc thân thể là không thể tránh khỏi.

Tuy vậy nhưng Hoắc Sâm lại bị bệnh sạch sẽ, lúc đóng phim nếu gặp cảnh thân mật thì sẽ lập tức nhờ đến người chuyên đóng thế cho hắn đảm nhận.Cho nên nếu Hoắc Sâm không biết bạn diễn của mình là vợ thì Bao Tử sẽ phải đóng cảnh thân mật với diễn viên đóng thế.

Cố Tử Diễm tuy rất muốn trêu Hoắc Sâm một lần, nhưng hắn cũng không muốn sau đó sẽ bị Hoắc Sâm trả thù, mặc dù một mặt hắn vẫn hứa với Bao Tử là sẽ không để cho chồng cô biết, nhưng mặt khác hắn lại vẫn muốn thông báo cho Hoắc Sâm.

...

Lúc này ở phim trường, Hoắc Sâm đang phát điên lên, rõ ràng đóng vai quân nhân, thế mà đạo diễn lại còn cho thêm cảnh hắn bị phụ nữ dụ dỗ vào đây nữa chứ ( ̄^ ̄)ゞ.

[Đạo diễn, anh ra đây đi, chúng ta cùng nhau hàn huyên một chút về cuộc đời.]

[Lòng tin giữa người với người đi đâu rồi?]

[Đã nói là phim này sẽ không có phụ nữ mà?!]

...

Biên kịch: = v =

[Cảm ơn đạo diễn vì đã chịu oan giúp tôi nha.]

[Tôi làm vậy chính là vì muốn Bao Tử ngốc đến diễn đó.]

[Dạo này tôi cực kỳ thích cô ấy.]

["Có em trong đời" xem chưa đủ đã, đành phải nghĩ ra hạ sách này...]

[Xin thứ lỗi cho tôi hihihi.]
Nhấn Mở Bình Luận