Lọc Truyện

Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú - Đình Thẩm Giai - Chu Tử Hạ (Truyện full)

Chu Tử Hạ dở khóc dở cười, tay vòng ra sau lưng anh mà véo mạnh một cái. 

Hàn Cao Lãng không để tâm đến hành động véo yêu của cô nàng vẫn ngang nhiên nói. 

"Vợ con giờ đã có chủ..." 

Đường Y Na lập tức cướp thoại của Hàn Cao Lãng. 

"Ai nói con gái tôi là vợ của anh." 

"Con nói!". 

"Ai cho anh cái quyền đó!" 

"Con gái mẹ!" 

"Nhưng tôi không đồng ý, anh hơn con gái tôi tận chín tuổi!" 

"Con không bận tâm đến điều đó." 

"Ăn nói hàm hồ! Anh đã đến tuổi lập gia đình, còn con gái tôi đang trong tuổi học hành, tạo dựng cuộc sống độc lập." 

"Vậy thì quá tốt rồi, con có thể ở bên cô ấy, chăm lo cuộc sống cho cô ấy." 

"Anh liệu có đợi con gái tôi tốt nghiệp rồi cưới nó về không? Hay đợi không được mà vội vã kết hôn với người khác?" 

"Cần gì phải đợi? Con gái mẹ đã đủ tuổi để đăng ký kết hôn! Nếu mẹ không tin tưởng con thì ngay bây giờ con và Hạ Hạ đến cục dân chính làm thủ tục đăng ký kết hôn." 

"Cục dân chính làm việc gì giờ này?" 

"Thiếu gì thời gian cơ chứ? Nay không đăng ký được thì ngày mai đến đăng 

ký." 

"Nó vẫn đang đi học đó, anh có hiểu chuyện không vậy?" 

"Kết hôn xong cô ấy vẫn có thể đi học bình thường." 

Đường Y Na đứng hình ngay câu trả lời của đối phương, bên tai ù ù như cối xay gió. Bà không tin những gì tại mình vừa nghe thấy. 

Con gái bà sau khi kết hôn vẫn được đi học bình thường sao? 

Trên đời này lại còn tồn tại người đàn ông tốt như anh ta? 

Đường Y Na bán tín bán nghi, không tin tưởng vào lời nói đường mật của người đàn ông này cho lắm. 

"Tại sao em lại ngửi thấy mùi xàm xí ở đây vậy?" 

Chu Tử Phong không biết ngồi vào bàn ăn từ bao giờ mà hóng drama, cậu ta ngáp ngắn ngáp dài mà mở miệng nói. 

"Anh nói chuyện thật khôi hài! Phụ nữ đi lấy chồng thường bị giam cầm, làm osin trong gia đình chồng! Lấy đâu ra cái lý do được đi học trở lại. Xem ra để anh Tần Miên làm chồng chị tôi còn đắt giá hơn." 

Chu Tử Hạ lườm em mình muốn lòi con mắt mà thằng em không biết điều của cô vẫn nghiêng nhiên nói. Cô thầm chửi trong lòng, Tiểu Phong à, mày làm em tạo hơi lâu rồi đó. 

Đường Y Na ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng bỏ cái chải trên tay xuống, nói: "Hạ Hạ, con nghĩ sao?" 

Chu Tử Hạ mở miệng định bụng từ chối nhưng bên eo cô truyền lên cơn đau nhói, bàn tay của Hàn Cao Lãng siết chặt lấy da thịt của cô. 

"Ừm... con với anh ấy... đã thống nhất với nhau..." 

Chu Tử Hạ chưa nói hết câu đã bị mẹ mình xen ngang vào. 

"Con đồng ý gả cho hắn?" 

Chu Tử Hạ gượng gạo gật đầu. 

"Vậy còn Tần Miên?" 

Đường Y Na hỏi cô, thiệt tình là bà không muốn thấy hứa với chàng trai ấy một chút nào cả. 

"Chẳng phải hai đứa từng hứa với nhau sao?" 

Chu Tử Hạ vội vàng ngắt lời mẹ: "Con chỉ coi Tần Miên là bạn! Người con yêu là Hàn Cao Lãng chứ không phải Tần Miên." 

Đường Y Na gật đầu, sau đó quay lưng rời đi. 

"Mẹ hiểu rồi! Mẹ cũng không thể quản lý việc con yêu ai, chỉ cần con hạnh phúc là mẹ yên tâm rồi." 

"Mau dọn cơm ra ăn đi, mẹ ra ngoài phòng khách đợi." 

Chu Tử Phong cũng không muốn mình làm rào cản của hai người, vội vàng theo chân mẹ mình ra ngoài. 

Không khí căn phòng

 

Nhấn Mở Bình Luận