Tổ lão rõ ràng bị chấn động bởi quyết tâm của Lâm Chính.
Lão ta chưa từng thay ai đien cuồng đen mức này, dám thiêu đốt cả sức mạnh bản nguyên, thậm chí còn hiến tế thọ nguyên của mình.
Người trong Đại hội vì tín ngưỡng của mình cũng có thể sẵn sàng hy sinh tính mạng, nhưng phần lớn những người có ý chí đó chỉ thuộc tầng lớp thấp trong Đại hội.
Còn những kẻ ở cấp cao, những người đã nắm trong tay sức mạnh và quyền lực to lớn thì từ lâu đã bị vinh hoa phú quý và tham vọng truy cầu cảnh giới cao hơn ăn mòn.
Người như Lâm Chính, gần như không thể tồn tại.
Thân thể Lâm Chính, dưới lớp vảy rồng vàng kim đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tựa như một chiến thần chân chính của long tộc.
Ánh mắt anh kiên định và lạnh lùng, như đã nhìn thấu mọi thứ, không còn sợ hãi sinh tử.
"Kẻ điên ư? Có lẽ vậy", giọng Lâm Chính trầm thấp mà mạnh mẽ, vang vọng như đến từ thời viễn cổ.
"Quy tắc của thế gian này từ trước đến nay đều do kẻ mạnh đặt ra. Nhưng hôm nay, tôi se dùng sức mạnh của chính mình để phá vo những quy tac đo!"
Lời vừa dứt, bóng dáng Lâm Chính đột nhiên biến mất khỏi vị trí.
Chớp mắt sau, anh đã xuất hiện ngay trước mặt Tổ lão!
Nắm đấm mang theo ánh kim quang rực rỡ, giáng thẳng vào ngực Tổ lão!
Cú đấm này hoàn toàn khác với trước đây!
Sắc mặt Tổ lão trầm xuống, lập tức luân chuyển toàn bộ sức mạnh, kết ấn để chặn đòn đánh.
Nhưng quyền này của Lâm Chính như chứa đựng sức mạnh vô tận, trong nháy mắt đã phá vỡ phòng ngự của Tổ lão, nện thẳng vào lồng ngực lão ta.
"Phụt!"
Tổ lão phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể bị đánh bay, nặng nề đập vào bức tường phía xa.
Ầm!
Bức tường vỡ nát, bụi mù cuồn cuộn bốc lên.
"Tổ lão!"
Phó hội trưởng thất thanh kêu lên, sắc mặt trắng bệch.
Vị Tổ lão bất khả chiến bại vậy mà lại bị Lâm Chính dồn ép đến mức này!
Giữa màn khói bụi mịt mù, thân hình Tổ lão chậm rãi đứng dậy, khóe miệng rỉ máu, nhưng trong mắt lại lóe lên sự cuồng bạo.
'Tốt! Tốt! Tốt!"
Lão ta liên tục nói ba chữ “tốt" bằng chất giọng khàn đặc, lạnh lẽo.
"Sức mạnh này, dù phải trả giá bằng thọ nguyên cũng thật đáng kinh ngạc. Ta thừa nhận, hiện tại cậu đã có tư cách làm đối thủ của ta. Nhưng nghĩ rằng chỉ dựa vào nó mà thắng được ta sao? Còn lâu lắm!”
Hai tay Tổ lão đột nhiên chắp lại, miệng lẩm nhẩm chú ngữ, trên cơ thể lập tức hiện ra vô số phù văn quỷ dị.
Những phù văn này giống như vật sống, trườn bò dưới làn da, tỏa ra khí tức hắc ám khiến người ta sợ hãi.
"Bây giờ, ta sẽ tiễn cậu lên đường!"
Giọng nói của Tổ lão như đến từ địa ngục âm u, tràn đầy sát khí vô tận.
Lâm Chính lạnh lùng nhìn ông ta, trong mắt không hề có lấy một tia sợ hãi.
"Đến đây đi!"
Anh gầm lên, vảy rồng trên cơ thể được bao phủ bởi kim quang sáng rực, sức mạnh chân long trong cơ thể cuồn cuộn dâng trào như muốn phá tan thân thể anh để thoát ra ngoài.
Khí tức của cả hai va chạm kịch liệt giữa không trung, không gian dường như cũng run rẩy.
Ngay giây tiếp theo, thân ảnh của Tổ lão đột nhiên biến mất, hóa thành một bóng đen lao thẳng về phía Lâm Chính.
Lâm Chính không hề lùi bước mà mạnh mẽ đương đầu!
Hai thân ảnh giao nhau trên không trung, làm bộc phát từng đợt sóng xung kích kinh thiên động địa.
Dư chấn của tran chiến quet qua bốn phương, làm cho trời rung nui chuyển, bầu trời như bị xé toạc!
Phó hội trưởng bị sóng xung kích ép phải lùi lại liên tiếp, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.
Hắn ta biết trận chiến này đã vượt tầm mình.
Dù là Lâm Chính hay Tổ lão, cả hai đều đã đạt đến cảnh giới hắn ta không thể nào chạm tới.
Giờ phút này, điều duy nhất hắn ta có thể làm ...
Chỉ là cầu nguyện cho Tổ lão chiến thắng.
Cuộc chiến kéo dài không biết bao lâu.
Trời đất mịt mù.
Núi Thánh Huyền rung chuyển.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!