Chỉ dựa vào các người?
Trận chiến giống như địa ngục trần gian, thân ảnh Phó hội trưởng tựa như ma thần tung hoành khắp nơi. Những nơi hắn đi qua, quân tiếp viện của Dương Hoa và các cao thủ của đảo Thiên Khiếu lần lượt ngã xuống, máu tươi tuôn trào nhuộm đỏ cả đỉnh núi vốn dĩ thanh tĩnh này.
'Sao lại thành ra thế này ... " Mã Hải lẩm bẩm, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, đôi tay siết chặt lấy tay vịn xe lăn, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch vì dùng sức.
"Giám đốc Mã, tại sao Lâm thần y vẫn chưa tới? Cứ tiếp tục thế này, chỉ e là ... Mã tổng, ông nên mau chóng rời khỏi đây, nếu bị các cao thủ của Đại hội nhắm tới, ngay cả ông cũng sẽ gặp nguy hiểm!"
Người bên cạnh vội vã khuyên nhủ.
"Không, tôi không thể rời đi được".
Mã Hải gầm lên, giọng khàn đặc: "Nếu tôi rời đi, những người này chắc chắn sẽ mất hết ý chí chiến đấu, như vậy thì kế hoạch tiêu diệt Đại Hội sẽ hoàn toàn thất bại. Hôm nay không tiêu diệt được Đại hội thì ngày mai chính là ngày tàn của chúng ta".
Người bên cạnh không đáp, nhưng cơ thể đang run lên bần bật đã đủ nói lên sự kinh sợ của anh ta lúc này.
Trong trận chiến, Bạch Lão cũng đầy bi thương, nhìn những cao thủ còn lại của đảo Thiên Khiếu lần lượt ngã gục, ánh sáng cuối cùng trong mắt Bạch Lão cũng tắt dần.
"Bắt giac trước tiên phải bắt vua, giet Mã Hải trước, rồi tiêu diệt đảo Thiên Khiếu!"
Lúc này, Phó hội trưởng dường như chú ý tới Mã Hải đang ở trong vòng vây của các cao thủ ở phía xa. Hắn hừ lạnh một tiếng, lập tức lao tới.
"Bảo vệ giám đốc Mã!"
"Giết!"
Các cao thủ gầm lên, lao về phía Phó hội trưởng.
Nhưng họ không cầm cự được bao lâu.
Chẳng mấy chốc, hiện trường đầy những mảnh thi thể tan nát.
Từng người một lần lượt ngã gục.
"Chủ tịch Lâm, cậu rốt cuộc đang ở đâu? Chủ tịch Lâm!" Mã Hải gào thét trong lòng, bàn tay siết chặt lấy tay vịn của chiếc xe lăn.
Khi tất cả đã rơi vào trong cơn tuyệt vọng vô tận, đột nhiên, trong không gian xuất hiện một làn sóng dao động kỳ lạ.
Mã Hải ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy từ lưng chừng núi, một luồng ánh sáng cổ xưa và huyền bí bắn lên trời, như một thanh kiếm sắc bén xé toạc màn mây dày đặc.
Ngay sau đó, một tiếng gầm xa xưa và trầm hùng truyền đến, tựa như một con quái thu ngàn năm đang thức tỉnh.
"Đây là ... " Bạch Lão run rẩy, ánh mắt hiện lên vẻ khó tin.
Ông ta vội vàng nhìn về phía lưng chừng núi.
"Là khí tức của đại trận thượng cổ, Bạch Lão, đó là khí tức của đại trận!"
Một cao thủ của đảo Thiên Khiếu phấn khích hét lên.
"Đại trận thượng cổ?"
Phó hội trưởng mặt biến sắc.
Chỉ trong khoảnh khắc, những tia sáng chói mắt từ luồng sáng bắn ra, lao về phía các cao thủ của Đại hội như những ngôi sao băng đang rượt đuổi mặt trăng.
Những nơi tia sáng đi qua, không gian như thể bị cắt xé, phát ra âm thanh chói tai. Những cao thủ mạnh mẽ khiến người ta kinh sợ của Đại Hội đứng trước ánh sáng này cũng hoàn toàn không có sức phản kháng, lập tức bị tiêu diệt, cơ thể bay ngược về phía sau như những con diều bị gió đánh cho dập nát.
Đồng thời, một luồng sức mạnh thần bí có trung tâm là vùng cấm địa nhanh chong lan rong ra nhu mot tam luoi vo hình bao trum phan lon cao thủ của Đại hội.
Dưới uy lực của luồng sức mạnh này, khí tức của họ bị phong tỏa, tựa như bị giam trong một nhà tù vô hình. Những người ban nãy khí thế hùng hổ, lúc này ánh mắt đầy sợ hãi và hoảng loạn, cố gắng vùng vẫy nhưng không thể thoát khỏi sự trói buộc của sức mạnh thần bí này.
Cục diện chiến trường lập tức thay đổi.
"Rút lui, mau rút lui về phía tôi!"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!