Lọc Truyện

Ngược Về Quá Khứ Cứu Vớt Sát Nhân - Lâm Giang Mộ (FULL)

Cô đưa nó đến bên giường, ngồi xuống cùng nó và nhìn nó.

"Đại Hổ làm sao bị thương, con có thể kể cụ thể cho ta nghe từ đầu đến cuối được không?" Cô nắm lấy tay nó.

“Trong sách của Triệu An Minh có một hình con mèo. Anh ấy muốn cắt nó ra và hỏi con có cách nào không?"

"Ừ” Cô nhẹ nhàng hỏi: "Sau đó con liền mang con dao nhỏ của mình cho cậu ta mượn phải không?"

"Vâng. Sau đó anh ấy tự cắt và tay mình. Con không ngờ anh ấy lại hậu đậu như vậy."

Lâm Giang Mộ sờ đầu nó, nói: "Thật xin lỗi, Giang Dạ, là ta đã hiểu lầm con."

Bờ môi mím chặt của nó dần buông lỏng tay, theo thói quen nó năm lấy quần áo quanh eo cô nói tiếp: "Tiểu Mộ, con biết 'ghét' nghĩa là gì, con ghét anh ấy."

Nó không thể biểu lộ cảm xúc của mình băng cách khóc hay cười như những đứa trẻ khác. Khi nói điều này, nó chỉ hơi cau mày như một ông già.

Dạy nó biết chia sẻ và cho đi là điều Lâm Giang Mộ đã và đang làm.

Cô véo má nó, nói: "Nhưng Đại Hổ rất thích con, cậu bé coi con như một người bạn. Con không nhớ sao, mỗi lần có món gì ngon, có chuyện gì vui, cậu ấy luôn nhớ mang đến cho. con"

"Con nhớ" Nó nói.

"Còn nữa, có lần trời mưa, cậu ấy đã che dù cho con khiến bản thân mình cũng bị ướt."

"Vâng." "Cậu ta đối với con tốt như vậy sao con vân ghét cậu ấy."

"Tiểu Mộ." Nó nói: "Con nghĩ rằng không phải là 'ghét' mà

là ghen tị” "Con ghen tị với anh ta."

Lâm Giang Mộ không khỏi nở một nụ cười, đứa nhỏ nghiêm túc nói "ghen tị" với cô, có chút đáng yêu.

Cô nâng mặt Giang Dạ lên và hôn lên trán nó: "Còn bây giờ thì sao?"

Hệ thống thổi một loạt tiếng huýt gió nối tiếp nhau.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận