Lọc Truyện

Nghịch Thế Chưởng Thiên Lục - Tần Hạo (FULL)

Tề Hạo đã không còn muốn che chở nữa, nàng chỉ còn cách chạy khỏi nhà họ Mạnh càng nhanh càng tốt.

Nếu không, một khi Mạnh Thanh Nhiên thoát khỏi sự kiềm chế của Tề Hạo, muốn giết một tỳ nữ như nàng thì dễ như trở bàn tay.

Trước Linh Khố của nhà họ Mạnh.

Trên cánh cửa đá, phù văn nguyên lực lấp lánh.

Tê Hạo lạnh lùng liếc Mạnh Thanh Nhiên.

Mạnh Thanh Nhiên đành áp bàn tay lên cứa đá.

Ong!

Cam chế trên cửa đa nhận ra huyết mạch nhà họ Mạnh, phù văn nguyên lực lập tức tắt ngấm, cửa đá cũng tự động mở ra.

Chưa để Mạnh Thanh Nhiên kịp phán ứng, Tê Hạo đã đá một phát, hất á vào trong Linh Khố.

"Tê Hạo! Ngươi dám đá ta lần nữa, ta liều mạng với ngươi!"

Đầu đập vào nền đa trong Linh Khố, trán toác máu, Mạnh Thanh Nhiên gầm lên như điên dại.

"Liều? Lúc này, cô lấy gì mà liều với ta?

Hần cười khẩy, nhấc chân đạp lên mông ả, còn ấn qua ấn lại mấy cái, khiến mặt Mạnh Thanh Nhiên tối sầm lại!

Sau đó, hắn đáo mắt nhìn qua các loại tài nguyên và vật tích trữ trong Linh Khố, bất kể hữu dụng hay không, toàn bộ đều bị hân thu sạch vào nhẫn trữ vật! Nhà họ Mạnh đã phụ hân, hãn sẽ không hề nương tay!

Đồ thi hân lấy sạch!

Người thi có thù bảo thù, có oán trá oán!

Thấy đồ đạc trong Linh Khố bị Tề Hạo vét sạch, không còn gi sót lại, Mạnh Thanh Nhiên mặt mày ăm trầm, giận mà không dám nói.

Những thứ cất trong nay, chinh là hơn nứa nền táng của nhà họ Mạnh! "Không sao! Chi cần đợi phụ thăn và mọi người trở về, rồi đoạt lại từ tay Tê Hạo là được! Nhưng ta phải thoát thân trước khi phụ thân trở về! Nếu không, với tính vô sỉ của hần, nhất định sẽ lấy ta làm con tin!"

Mất ả lóe lên, trong lòng toan tính đường thoát. Te Hạo liec a một cai, nói: "Đi bao đám hộ vệ ra mỏ linh thạch truyền lệnh: toàn bộ linh thạch khai thác gần đay đều phải đưa hết về nhà họ Mạnh."

Mạnh Thanh Nhiên nghiến răng: 'Tê Hạo, ngươi đừng quá đáng! Linh Khố ngươi đã dọn sạch, con muon nham vào số linh thạch kia!"

Mắt Tê Hạo nheo lại, tay khẽ giơ lên như sắp tát.

Ánh mắt Mạnh Thanh Nhiên biến đổi cấp tốc, vội nói: "Ta đi ngay!"

Tê Hạo chầm chậm hạ tay, nhạt giọng: "Trước kia ta đúng là mù mắt, chẳng nhìn ra cõ lại đề tiện đến vậy."

"Còn nữa, ta khuyên cõ đừng giớ trò. Ngón Tay Phong Linh của ta, đến đại Tông sư cũng không giái được. Cô mà cưỡng ép xung mạch, chỉ rước kết cục đứt đoạn toàn bộ kinh mạch."

Sắc mặt Mạnh Thanh Nhiên tái mét!

Đến đại Tông sư cũng không giải nổi?

Vậy chắng phải chỉ có Tề Hạo mới khiến ả khôi phục được tu vi nguyên lực?

Mạnh Thanh Nhiên nghiến răng: "Vậy ngươi cũng phải cho ta một lời hứa. Rốt cuộc muốn ta làm bao nhiêu chuyện, ngươi mới chịu trả lại nguyên lực cho ta!"

Tề Hạo nhàn nhạt: "Đợi phụ thân cô trở về, ta sẽ trả."

Mạnh Thanh Nhiên nhướng mày: "Ngươi thật dám chờ phụ thân ta trở về?"

"Trước khi rời Nguyên Linh Thành, ta phải dứt điểm ân oán này. Đi làm việc đi!

Chỉ cần mấy ngày tới cô biết điều, ta có thể không nham vào cô nữa." Te Hạo lạnh nhạt nói.

Mất Mạnh Thanh Nhiên lóe lên: "Được! Chỉ cần ngươi đừng ức hiếp ta nữa, mấy ngày này ta nghe theo ngươi! Cũng mong ngươi giữ lời, đợi phụ thân ta trở về thi khôi phục nguyên lực cho ta!"

Hai người cùng rời Linh Kho, Mạnh Thanh Nhiên làm theo lời Te Hạo, sai hộ vệ trong phủ đến mỏ linh thạch truyền lời: đem số linh thạch mới khai thác gần đây vận về nhà họ Mạnh.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận