Lọc Truyện

Ngày Hủy Hôn, Tôi Dùng Y Thuật Chấn Thiên Hạ - Tiêu Dật

Tiêu Dật ngả người lên chiếc sofa mềm, lôi điếu thuốc ra định châm.

"Trong phòng làm việc của tôi, không được hút thuốc!"

"Muốn hút thì ra ngoài mà hút!"

"Được, được, được, không hút ... Ăn lương người ta thì phải theo người ta."

Tiêu Dật nhún vai, cất thuốc đi.

"Tô Nhan, cô cười trông đẹp lắm, nên cười nhiều hơn đi, đừng lúc nào cũng lạnh như băng ... "

"Bớt nói mấy câu vớ vẩn đi. Tuy anh đã qua kiểm tra, nhưng tôi có thể sa thải anh bất cứ lúc nào!"

"Muốn ở lại công ty thì phải nghe tôi."

"Không vấn đề. Cô là tổng giám đốc mà, nhất định tôi nghe cô."

Tiêu Dật gật đầu.

"Thứ nhất, trong công ty không được để lộ chuyện của chúng ta cho bất kỳ ai."

Tô Nhan bình tĩnh lại; đã không thay đổi được sự that thì phải nam đang chuôi mà quản anh ta cho chặt.

"He he, chúng ta có quan hệ gì cơ?"

Tiêu Dật nheo mắt cười hỏi.

"Cô là vị hôn thê của tôi à?"

Tô Nhan vừa mới bình tĩnh lại lập tức lại mất bình tĩnh.

"Anh mà dám nói ra, tôi đuổi anh ngay!"

"Không nói, tôi đảm bảo không nói. Tôi còn sợ nói ra người ta bảo tôi ăn bám phụ nữ nữa cơ, tôi cũng biết giữ thể diện chứ."

Tiêu Dật lắc đầu; có câu này anh không dám nói ra.

Nói ra thì còn tán gái kiểu gì?

Vừa nãy anh nghe nói ở Thanh Nhan gái đẹp nhiều như mây, tỷ lệ nam nữ cực kỳ mất cân bằng, âm thịnh dương suy, gái đẹp thì nhiều mà trai lại ít!

Tất nhiên, đàn bà đông đàn ông ít, ai là mồi, ai là kẻ săn mồi ... cũng khó nói

lắm.

Mà phụ nữ một khi đã nổi hứng thì còn đáng sợ hơn.

"Anh mà biết xấu hổ á? Hơ!"

Tô Nhan cười lạnh.

"Thứ hai, đã vào công ty thì phải tuân thủ quy chế, nội quy .. "

"Thứ ba ... "

"Thứ tư ... "

Tiêu Dật nghe mà muốn nổ đầu: sao nhiều yêu cầu thế?

Nhưng anh cũng chẳng dám cãi, sợ Tô Nhan đuổi mình đi.

Tô Nhan cũng hơi ngạc nhiên: anh ta lại nhịn được ư?

Cô cố ý đưa ra nhiều yêu cầu như vậy là để anh ta chịu không nổi, rồi cô có lý do đuổi người.

"Tại sao anh lại muốn làm vệ sĩ cho tôi? Cầm tám trăm nghìn tệ rồi, tự do tự tại, muốn làm gì chẳng được à?"

"Vì tôi muốn bảo vệ cô mà."

Tiêu Dật bỏ đi vẻ cà lơ phất phơ, nhìn Tô Nhan bằng ánh mắt sâu lắng.

"Cô yên tâm, có tôi ở đây, se chẳng ai làm hại được cô!"

Bắt gặp ánh mắt sâu lắng của Tiêu Dật, Tô Nhan khẽ chấn động trong lòng, dâng lên một cảm giác khó tả.

Cảm giác này, trước giờ cô chưa từng có.

Cốc cốc ...

Đúng lúc Tiêu Dật định buông thêm mấy câu thâm tình xem có lay động được Tô Nhan không thì tiếng gõ cửa vang lên.

"Sếp Tô?"

Nữ thư ký tới.

"Mẹ nó, không đến sớm không đến muộn, lại tới đúng lúc này ... phá hỏng việc tốt của tôi rồi."

Trong bụng Tiêu Dật rủa thầm, mấy câu anh còn chuẩn bị sẵn cả rồi.

"À? Vào đi!"

Tô Nhan hoàn hồn, không dám nhìn Tiêu Dật, đứng dậy đi về phía sau bàn làm việc.

"Sếp Tô, vừa nãy ... "

Nữ thư ký bước vào, thấy cánh hoa rải khắp sàn cùng Tiêu Dật, trong đầu đã tự dựng cả một vở kịch.

"Cô gọi người đến dọn dẹp cho sạch, rồi dẫn anh ấy đi làm thủ tục nhận việc. Từ hôm nay, anh ấy là vệ sĩ của tôi."

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận