"Mới có mấy tháng mà số lượng thành viên của Huyết Minh đã tăng lên đang kể rồi!”
Chu Vân Văn cười nói rồi dẫn Mục Vỹ đi vao đao Lạc Hồn.
Hòn đảo này có diện tích rất rộng nên chứa mấy triệu người là chuyện rất đơn giản.
Nhung trưoc kia, đay chỉ la mot hon đao nho nen dan so chi co may tram nghìn người.
Nhờ có Huyết Minh xuất hiện nên gần đây, thành trì với số dân ít ỏi này đã náo nhiệt hắn lên.
Nhưng hòn đảo này có quá nhiều núi hoang và rừng rậm, trước đó, Mục Vỹ cũng chỉ nhờ Huyết Vô Tình xây hộ các ngôi nhà gỗ ở trên đảo mà thôi.
Nhưng bây giờ, khi Chu Vân Văn đến đây, ông ta đã vượt biển vào rừng, Mục Vỹ chỉ thấy cảnh tượng trước mắt đã hoàn toàn thay đổi.
Ngay phía trước mặt biển là một ngọn núi, hiện giờ đang có một đại điện màu đỏ rực đứng hiên ngang trên đỉnh núi.
Hai chữ Huyết Minh sáng lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời.
Ông ta đã cho người dùng sức mạnh để mở một thông đạo ở vị trí trung tâm giữa các ngọn nui noi liền san sát.
Đi xuyên qua các rặng núi ấy ra phía sau sẽ thấy các ngọn núi nối liền đã được san bằng.
Lúc này, mọi người đang bận rộn xây cung điện ở vị trí ấy.
"Minh chủ, ngày xưa khi còn ở núi Huyền Không, lão phu đã từng nhận chức chỉ huy xây dựng phủ đệ cho họ, nên dạo này cũng bận rộn ở đây, để chuẩn bị xây dựng một cung điện có sức chứa cả chục nghìn người!"
Nói rồi, Chu Vân Văn dẫn Mục Vỹ đi ra phía sau xem.
Cả một quảng trường lớn rộng mênh mông.
"Mời minh chủ xem!"
Chu Vân Văn vung tay, một sa bàn tích tụ chân nguyên lập tức xuất hiện.
"Đảo Lạc Hồn có diện tích rất rộng, nhưng xét tới tình trạng hiện giờ và sự phát triển sau này của Huyết Minh ta, lão phu mới muốn xây dựng một cung điện có thể chứa được cả chục nghìn người".
“Bên trái sẽ là Đan các do Đông Minh trưởng lão phụ trách, tiếp đó sẽ đến Khí các của Hà Án trưởng lão. Bên phải sẽ là sân luyện võ cho đệ tử của Huyết Minh ta tu luyện võ thuật, sau này chúng ta có thể xây dựng phòng luyện công ở đây luôn, tiếp đó sẽ là Trận pháp các, lĩnh vực này thì Tập Lung trưởng lão quá quen thuộc rồi nên ta không can thiệp!"
Rõ ràng Chu Vân Văn đang rất kích động nên liên tục dẫn mọi người đi xem.
“Phía sau chính là huyết điện - đại điện của Huyết Minh, sau đại điện sẽ là nơi ở riêng của minh chủ, bao gồm phòng ở và phòng làm việc, hai bên trái phải sẽ là nơi ở của thành viên trong môn phái".
Nghe Chu Vân Văn giới thiệu, Mục Vỹ thầm thấy kinh ngạc.
Nếu bắt hắn phải sắp xếp những việc này thì chắc hắn sẽ rối não mất.
Không ngờ mới có mấy tháng mà Chu Vân Văn đã sắp xếp chu toàn và còn thực thi được nhiều như vậy.
"Các vị trưởng lão vất vả rồi!"
"Minh chủ khách sáo quá!", Chu Vân Văn lúng túng nói: "Minh chủ, chuyện là thế này, các thiết kế đã bắt đầu thi công rồi, nhưng không bột đố gột nên hồ. Chúng ta vốn chẳng có tài nguyên gì, ta cũng ngại không dám xin xỏ những người tới nương nhờ quá nhiều, cho nên công trình đang phải gác lại rồi!"
Mục Vỹ hơi ngẩn người rồi tỏ ra bối rối.
"Chết ta quên mất!"
Mục Vỹ cười khổ nói: "Ta đã gom được hai trăm tỷ Linh Tinh thượng phẩm, một nửa trong số đó ta đã đổi sang thiên tài địa bảo, chủ yếu dùng để luyện chế trận pháp, một phần thì dùng để luyện đan và luyện khí. Ta còn dư một trăm tỷ Linh Tinh thượng phẩm ở Thiên Bảo các, để ta rút hết về mua vật liệu".
Mục Vỹ căn dặn: “Ông nhớ phải dùng hết không được chừa lại một Linh Tinh nào đâu đấy, đây là căn cứ sau này của Huyết Minh ta, nếu có gì thiếu sót thì sau này chúng ta sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm đấy".
"Thuộc hạ hiểu rồi ạ!"
Nghe thấy vậy, Chu Vân Văn đã yên tâm phần nào.
"À, còn nữa, thuộc hạ đã điều tra hết tất cả những người đến nương nhờ rồi, không có một gian tế nào cả, những ai trong vòng nghi vấn đều bị giữ ở bên ngoài để quan sát rồi ạ!"
“Tốt!"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!