Bảo Linh Nhi mỉm cười nói: "Mấy ngày qua, ngươi mua sắm các thứ theo danh sách này mà đã tốn mấy chục tỷ Linh Tinh thượng phẩm rồi, chịu chi thật đấy. Những thiên tài địa bảo này đủ cho Huyết Minh của ngươi dùng trong vài năm chứ ít gì. Nhờ bốn món bảo bối mà Mục minh chủ đã khiến Huyết Minh nhảy lên thành thế lực hạng hai của tiểu thế giới Tam Thiên rồi, quá lợi hại!"
"Thế lực hạng hai?"
Mục Vỹ cười khổ nói: "Các thế lực hạng hai mạnh một chút thì có hàng nghìn năm tích luỹ, còn yếu hơn thì cũng phát triển cả trăm năm, Huyết Minh của ta còn kém xa!”
Nghe thấy vậy, Bảo Linh Nhi không hề phản bác.
Thật ra, trong đầu cô ấy biết rất rõ, so về vũ lực thì hiện giờ Huyết Minh chẳng thua kém gì bảy thế lực lớn ở Tây Vực.
Hàng nghìn cường giả cảnh giới Vũ Tiên mà Mục Vỹ đã cứu ra ngoài đều từng là thiên tài hoặc trưởng lão của nui Huyền Không, chỉ riêng đám người này thôi đã mạnh hơn bảy thế lực lớn ở Tây Vực rồi.
Hơn nữa, điều quan trọng nhất là Diệp Thu đang trấn thủ ở Huyết Minh kia, có y thì ai dám gây sự với Mục Vỹ chứ?
Đây chính là cường giả đã cho lâu chủ của Lãm Kim Lâu và các chủ của Ám Ảnh Các “ăn hành", đến núi Huyền Không còn không dám ho he nữa là.
Bây giờ, thêm cái mác thầy luyện thánh khí và thánh đan tuyệt phẩm của Mục Vỹ nữa thì Huyết Minh thật sự đang phát triển thần tốc rồi.
"Nhiều thiên tài địa bảo thế này, chắc Mục minh chủ muốn mở rộng Huyết Minh hả? Bảy mươi hai hải đảo đúng là một lựa chọn không tồi, gây dựng cơ nghiệp ở đó đúng là rất sáng suốt".
Nhiều ư?
Bảo Linh Nhi chỉ thấy có rất nhiều thiên tài địa bảo, chứ không hề biết Mục Vỹ vẫn đang thấy thiếu.
Khi nào quay về Huyết Minh, Mục Vỹ còn lo đống thiên tài địa bảo ngốn mất mấy chục tỷ này không đủ cho hắn luyện chế đại trận.
"Thật ra, ta phải cảm ơn Bảo tiểu thư nhiều!", Mục Vỹ chắp tay nói: "Ngày xưa nhờ có cô cứu mạng nên ta mới có đảo Lạc Hồn và Huyết Minh như bây giờ".
Bảo Linh Nhi không biết Mục Vỹ nói vậy là thật hay giả, nhưng cô ấy luôn nghĩ hắn cố ý tới vùng biển Nam Hải để gây thực thực lực cho mình.
Nhưng cô ấy không hề biet rang, Muc Vỹ roi khỏi nui Thiên Tuyển và xuất hiện ở Nam Hải chỉ là tình cờ.
Tuy nhiên, những chuyện xảy ra sau đó thật sự khiến Mục Vỹ có duyên kỳ ngộ và lựa chọn nơi này.
"Không cần cảm ơn, ngươi chỉ cần nhớ khi nào có đan dược hay vũ khí mới thì phải đưa cho Thiên Bảo Các chúng ta bán đấu giá là được!"
"Chuyện đó thì đương nhiên rồi!"
Mục Vỹ cười lớn đáp.
"Bảo thiếu chủ!"
Lúc hai người đang trò chuyện, chợt có một người đi vào.
"Chuyện gì thế? Không thấy ta đang nói chuyện với Mục đại sư à?"
"Thuộc hạ biết lỗi, nhưng có lẽ Mục đại sư cũng phải đi một chuyến đấy ạ!", võ giả đó cúi đầu nói.
"Sao cơ?"
"Tiểu thư Vương Tâm Nhã tỉ thí với Huyền Vô Tâm, giờ đang bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh!"
Cái gì!
Nghe thấy vậy, khí thế trong cơ thể Mục Vỹ dâng lên bừng bừng sát ý.
“Người đâu rồi?"
"Người của Vạn Trận Tông đã đưa Vương tiểu thư về trị thương rồi ạ, họ còn mời nhóm trưởng lão Thiên Nhất của Thiên Đan Tông tới nữa, hình như tình trạng không được ổn cho lắm đâu ạ!"
"Đáng chết!"
Mục Vỹ lạnh mặt rồi hừ nói: "Vạn Trận Tông có bao nhiêu cao thủ, đại sư trận pháp cũng nhiều như kiến cỏ, mà tại sao lại để xảy ra sai sót trong một cuộc tỉ thí thế này?”
"Tại Huyền Vô Tâm ạ, hình như vào lúc mấu chốt, hắn đã đột phá trở thành đại sư linh trận nên mới đánh bại Vương tiểu thư!"
"Giỏi, ngươi giỏi lắm Huyền Vô Tâm!”
Mục Vỹ lạnh mặt, sau đó lách người một cái đã biến mất ngay.
Bảo Linh Nhi cau mày khi thấy Mục Vỹ đã rời đi.
"Lập tức sai người mang nam viên Hỗn Nguyên Hộ Tâm Đan đến Vạn Trận Tông ngay!"
“Thiếu chủ?"
Nghe thấy thế, võ giả đó trợn tròn mắt với vẻ khó tin.
Năm viên Hỗn Nguyên Hộ Tâm Đan, thánh đan tuyệt phẩm mà cũng mang đi tặng được ư?
“Thiếu chủ, nếu mang năm viên thánh đan ấy đi tặng, e là ... "
"Ngươi thì biết cái gì!"
Bảo Linh Nhi hừ nói: "Lập tức đi ngay cho ta, ta sẽ giải thích với phụ thân sau!"
“Vâng!"
Bảo Linh Nhi nhíu chặt hàng lông mày lại.
Sắp loạn rồi!
Cô ấy thầm thấy một sự bất an mơ hồ.
Huyền Vô Tâm là đệ tử hạt nhân của núi Huyền Không, hơn nữa còn là một trong những gương mặt sáng giá cho vị trí thiên chủ của núi Huyền Không.
Nhưng y đã làm Vương Tâm Nhã bị thương thì chắc chắn Mục Vỹ sẽ không để yên.
Song, nếu Mục Vỹ giết Huyền Vô Tâm thì e núi Huyền Không sẽ nổi giận ngất trời mất.
"Mong là Vương Tâm Nhã không bị thương nặng!”
Bảo Linh Nhi lẩm bẩm.
Sau khi rời khỏi thành Trung Thiên, Mục Vỹ đã đến Vạn Trận Tông ngay.
Vạn Trận Tông nằm ở phía Tây Bắc của thành Trung Thiên, với cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ năm - Vạn Thọ hiện tại, Mục Vỹ không mất nhiều thời gian để tới đây.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!