Lọc Truyện

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

Ngay sau đó, Lý Cảnh đã thẳng tay tát vào mặt Hạng Tri Mộ, lực tay quá mạnh trực tiếp khiến cô đâm sầm vào cây cột phía sau, may thay Lãnh Quân đã kịp thời xuất 

hiện kéo cô lại, đổi hướng bảo vệ cô vào bên trong vòng tay của cậu. 

Nhưng cái tát của Lý Cảnh đã để lại một vết tay đỏ rát trên khuôn mặt trắng trẻo của Hạng Tri Mộ, trông vô cùng đáng sợ. 

Lãnh Quân đau xót đến mức muốn phát điên, sau khi giúp Hạng Tri Mộ ổn định lại, cậu đã tiến lên đấm Lý Cảnh, đánh anh ta muốn bất tỉnh, đấm nhiều lần liên tiếp, gần như thiếu nước muốn đánh chết anh ta: “Đánh phụ nữ thì không tính là gì, có bản lĩnh thì đánh tao đi, sao không dám đánh lại hả!” 

Cậu từ nhỏ đã được huấn luyện trong bóng tối bởi sát thủ cao cấp nhất trên bảng xếp hạng sát thủ, Lý Cảnh này thậm chí không nhấc nổi vai và tay thì càng không phải 

là đối thủ của cậu. Nhưng nếu cậu tiếp tục đánh, sẽ rất có thể xảy ra sự cố. 

Rất nhiều người trong tòa văn phòng này đã đến xem, Hạng Tri Mộ lập tức tiến lên và ôm lấy Lãnh Quân từ phía sau, kéo cậu xuống và bảo cậu đừng đánh nữa: “Lãnh Quân, Lãnh Quân, bình tĩnh, đừng xúc động, bình tĩnh xuống, A Quân, Quân, bình tĩnh.” 

“Em, em gọi anh là gì?” 

Người đàn ông đang mất kiểm soát đến mức muốn đánh chết Lý Cảnh lại sững sờ khi nghe cô gọi cậu là “A Quân”, quay đầu nhìn Hạng Tri Mộ với ánh mắt sáng lạ 

thường. 

Hạng Tri Mộ không biết chuyện gì đang xảy ra, sự thù địch của Lãnh Quân vẫn chưa tiêu tan khiến cô ấy có chút sợ hãi, và giọng nói của cô ấy có chút run rẩy: “A, A Quân, tôi nghe thấy bố mẹ anh gọi anh như vậy, nếu anh không thích thì tôi …” 

“Không, anh rất thích.” 

Lãnh Quân kiềm chế ý muốn hôn cô, run 

rẩy nhìn cô. 

“Từ giờ hãy gọi anh như vậy.” 

Hành vi phạm tội mà cô nghĩ là những gì anh khao khát. 

“Hạng Tri Mộ, mày không biết xấu hổ sao, mày vậy mà thông đồng với thằng nhãi này đánh chồng mình hả!” 

Trương Phương Hoa đang bế cậu con trai mặt mũi bầm tím không dám nói lời nào, thay vào đó, Phạm Giai Giai bắt đầu gào khóc cho hai mẹ con tội nghiệp. 

Một đồng nghiệp bên cạnh cẩn thận kéo cô ta ra hiệu đừng nói nữa. 

Thay vào đó, Phạm Giai Giai lại tức giận đẩy tay người nọ ra: “Anh kéo tôi làm gì? Tôi có nói gì sai sao? Hạng Tri Mộ đã kết hôn rồi, giờ lại vướng vào một thằng nhãi 

không biết từ đâu tới đây. Tên tiểu bạch kiểm đánh chồng mình thành thế này, giữa ban ngày một người phụ nữ liều lĩnh mang tình nhân của mình đến đánh người như thế, ở thủ đô chả lẽ không có vương pháp ư?” 

“Vương pháp?” Xung quanh có quá nhiều người tụ tập xem náo nhiệt, Lãnh Quân không cách nào tới gần Hạng Tri Mộc, trong lòng nóng như lửa đốt, rất hiếm khi trực tiếp bày tỏ sự không thích với phụ nữ, “Mẹ của Lý Cảnh đến công ty của cô Hạng đây để gây rắc rối. Có thuận theo vương pháp không? Có vương pháp nào cho việc Lý Cảnh 

bạo hành gia đình với phụ nữ không? Vị tiểu thư này, tôi khuyên cô đừng nghe từ một bên rồi tự chuốc phiền phức.” 

Nhìn đến gương mặt của Lãnh Quân, Phạm Giai Giai cảm giác có chút quen thuộc, như thể cô ta đã nhìn thấy nó ở đâu rồi. 

Nhưng lúc này đang trong cơn tức giận bùng bùng, ả không nghĩ ngợi gì, ngược lại cùng Lãnh Quân lớn tiếng cãi cọ. 

“Anh đã nghe và tin gì vậy? Tôi đang nói sự thật. Hạng Tri Mộ đối xử tệ bạc với mẹ chồng, khiến nhà cho thuê họ đang ở bị đốt cháy khiến bố chồng cô ta phải nhập viện rồi cùng lão già lừa dối chồng cô ta trong khi đã kết hôn, vậy nên mẹ chồng cô ta mới đến công ty để dạy cho cô ta một bài học!” 

“Lão già?” Lãnh Quân cười lạnh một tiếng, chỉ vào chính mình hỏi: “Tôi rất già sao?” 

Phạm Giai Giai á khẩu, trong lòng ả có một sự ghen tị không nói nên lời. 

Vốn dĩ ả cho rằng chỉ có lão già mới muốn giày hỏng như Hạng Tri Mộ, không ngờ người đến đón cô ta tối nay hóa ra lại là một thanh niên phong lưu, dù không lấy được một phú bà vậy mà anh ta vẫn bảo vệ cô ta như thế này. 

“Tiểu thư, đây là chuyện của gia đình tôi, không liên quan gì đến cô, xin cô đừng nói nữa.” 

Mặc dù rất xấu hổ khi bị đánh trước mặt nhiều người như vậy, nhưng Lý Cảnh không dám xúc phạm Lãnh Quân vì tương lai của anh ta, anh ta cũng không cần một 

người phụ nữ có tâm địa xấu xa giúp đỡ. 

Phạm Giai Giai tưởng rằng cô ta đang có lòng tốt giúp đỡ, nào ngờ thấy Lý Cảnh bội bạc, lập tức nổi giận: “Sao anh vô dụng thế, vợ anh giờ đang cắm sừng trước mặt anh, còn anh thì còn thờ ơ, tôi chưa bao giờ thấy ai như anh! Một thằng đàn ông yếu ớt!” 

“Cái loại người mọc sừng nào? Đó là bạn trai của bạn thân vợ tôi, vừa rồi tôi bốc đồng, anh ta chỉ vì bạn gái mà bảo vệ vợ tôi thôi.” 

Sự thật đã quá rõ ràng trước mắt anh ta, đêm đó trong bữa tiệc, Lãnh Quân còn tức giận nói cô là người phụ nữ của cậu. 

Dù Lý Cảnh có chậm chạp đến đâu, anh ta vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng bây giờ anh ta không những không tức giận mà còn làm cho mọi việc trở nên 

đúng tình hợp lý. 

Hạng Tri Mộ không nghĩ rằng Lý Cảnh sẽ tốt như vậy. 

Anh ta làm điều này chỉ để làm hài lòng Lãnh Quân. 

Thậm chí, có lẽ anh ta tính lợi dụng cô để lót quan hệ với Lãnh Quân trong tương lai. Chàng trai đã cứu cô khỏi nguy hiểm không biết đã bắt đầu thay đổi từ khi nào, trở thành một kẻ đầy mưu mô. 

Kết hôn với anh ta là giúp anh ta hay hại anh ta đây? 

Tâm trạng Hạng Tri Mộ rất phức tạp. Ngược lại, Phạm Giai Giai cảm thấy sự tức giận của cô ta đều đem cho chó ăn, trừng mắt nhìn Lý Cảnh mắng: “Anh thật vô dụng, 

bảo sao bị cắm sừng!” 

Sau khi nói xong, cô ta nhìn Hạng Tri Mộ và nói một cách chế giễu: “Hạng Tri Mộ, cô thực sự có bản lĩnh. Một mặt có thể móc nối với trai hư, mặt khác lại có thể khiến chồng mình ngoan ngoãn chờ đợi được ngủ với cô. Chậc! Thực đúng là … ” 

“Đúng là gi?” 

Một giọng nói vừa nghiêm túc vừa lạnh lùng vang lên sau lưng Phạm Giai Giai. Lưng của Phạm Giai Giai căng ra, cô ta lạnh lùng quay lại nhìn, sau đó nhìn thấy Ngô 

tổng của họ. 

Cô ta không biết ông đã đến đây từ bao giờ và đã đứng đó bao lâu rồi. Cô ta học vấn tầm thường, vào được công ty này hoàn toàn là may mắn, điều cô ta sợ nhất chính 

là đắc tội với lãnh đạo và bị sa thải. 

Nhìn thấy nước da của Ngô tổng, cô ta lập tức tìm lý do cho mình: “Ngô tổng, tôi, tôi thấy công ty chúng ta lộn xộn như vậy nên tôi đang đi đòi lại công đạo cho công ty 

chúng ta“. 

Vừa nói, cô ta vừa chỉ vào Hạng Tri Mộ và Lãnh Quân: “Hãy nhìn Hạng Tri Mộ và thằng nhãi bên cạnh cô ta, Hạng Tri Mộ đã kết hôn mà còn …” 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận