Lọc Truyện

Mãnh Long Xuất Ngục - Diệp Sở (FULL)

Vương Thiên Báo hơi ngờ vực nhưng vẫn gặt đầu: "Đương nhiên được. Cậu em muon vay bao nhiêu?"

Diệp Sở giơ hai ngón tay: "Cũng không nhiều, hai mươi triệu tệ nhé." Mặt Vương Thiên Báo khẽ biến sắc. Hai mươi triệu đầu phải con số nhỏ.

"Sao, thãy ít à?"

Vương Thiên Báo vội lắc đầu. Diệp Sở đọc liền một dãy số tài khoản: "Chuyển tiền ngay bãy giờ." Vưong Thien Bao chần chu: "Cau em, minh phai ký hợp đồng trước đã."

Thấy Diệp Sở gật đầu, hân lập tức lấy hợp đồng ra.

Diệp Sở nhận lãy, ký roẹt roẹt tên mình. "Chuyển tiền đi."

Vương Thiên Báo không dám chần chừ, lập tức bảo người chuyển khoản.

Diệp Sở nhanh chóng nhận được thông báo, rồi nói: "Bạn tôi nợ các anh một triệu phải không? Tôi trả ngay đây." Anh xin số tài khoản của Vương Thiên Báo, chuyển thắng cho han một triệu tệ tại chỗ, rồi xé luôn bản hợp đồng vay vừa ký.

Vương Thiên Báo hơi ngơ: mượn tiền của hần để trả nợ cho chính hần.

Còn có kiếu chơi này à?

Diệp Sở nhạt giọng: "Tiền tôi đã trả rồi. Sau này đừng tới quấy rầy bạn tôi nữa, nếu không, hậu quả chấc anh hiểu."

Toàn thân Vương Thiên Báo run lên, vội vàng nói không dám.

Diệp Sở phất tay: "Cút đi." Vương Thiên Báo như được đại xá, gọi đám đàn em chuồn gấp. Vừa tới cửa đã nghe phía sau có tiếng gọi với:

"À đúng rõi, tôi tên Diệp Sở, người nhà họ Diệp ở Giang Đô. Sau này muốn đòi tiền thì cứ đến nha họ Diệp đoi. Đoi không được thì đi kiện toi ra tòa cũng được."

Vương Thiên Báo loạng choạng suýt ngã. Giờ hần mới hiểu, Diệp Sở nào phải đi vay, rõ là cướp trầng trợn.

Đến nhà họ Diệp đòi, nói đùa chắc?

Thế lực của nha họ Diệp tuy kém nha họ Vân, nhưng cũng đau để hạng tép riu như hân dám dây vào.

Còn bảo đi kiện? Lại cang nực cười. Vay nặng lãi thì có được pháp luật bảo vệ

Trương Diệu Xuân không dám tin vào mat minh: tên anh Báo ngang ngược thế mà lại cụp đuôi bỏ đi?

Hoàn hồn lại, anh ta vội cảm ơn Diệp Sở: "Diệp Sở, hôm nay thật sự cảm ơn cậu. Nếu không có cậu, nhà thuốc của tớ chắc chẳng giữ nổi."

"Chuyện nhỏ, đừng để bụng." Diệp Sở xua tay, lấy điện thoại kết bạn WeChat với anh ta, rồi chuyển qua một trăm nghìn tệ. Trương Diệu Xuân giật mình: "Diệp Sở, cậu làm gì vậy?"

"Dạo này cậu khó khăn, cầm tạm it tiền dùng trước, sau này có rồi trả tớ." Diệp Sở cười.

Mất Trương Diệu Xuân đỏ hoe, suýt rơi nước mắt.

"Đàn ông con trai khóc lóc cái gì. Đi đi đi, ra ngoài ăn cái đã."

Diệp Sở giả bộ chê, Trương Diệu Xuân bật cười, quay sang nói với y tá trẻ: "Chị Chu, chiều nay nghi nh."

Hai người rời nhà thuốc, tim một quan lề đường gần đó, vừa an vừa ôn chuyện

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận