Cũng may liên quân ba nước giết tới mệt mỏi, lệ khí trong lòng cũng được phát tiết gần hết. Những người dẫn đội thấy người chết đã quá nhiều, sợ trời cao và gặp báo ứng, bắt đầu ước thúc thủ hạ.
Cho dù là như vậy, mỗi một thành trì thất thủ, nơi đại quân đi qua đều sẽ biến thành đất cằn. Tất cả tài bảo huyền tinh huyền khí, thậm chí là dược thảo trong dược điền đều sẽ bị cướp sạch toàn bộ. Nữ tử nếu xấu thì còn may mắn, nữ tử nếu xinh đẹp thì thường thường sẽ có kết cục rất bi thảm...
Bên phạm vi thế lực của Lạc Thần Thành cũng xuất hiện mấy nhánh quân đội, ngay lập tức bị thám báo của bọn Bùi An tra xét được. Lục Ly sai Dạ Kiêu đi một chuyến, trảm sát toàn bộ người đến xâm phạm.
Lục Ly rối rắm mấy ngày, tình báo của Bùi An cũng không ngừng truyền đến, Thiên Ngục Thành thất thủ, Bạch Đế Sơn vẫn đang kiên trì, hộ sơn đại trận đó vẫn chưa bị phá. Bảy tám trăm cường giả công kích ba ngày mà đại trận vẫn không có chút dao động, có điều quang mang bảy màu đã trở nên ảm đạm hơn. Năng lượng bên trong rõ ràng là đang liên tục tiêu hao, chắc cũng không chống được quá mấy ngày.
Ba ngày trước, Lục Ly sai Dạ Tra quay về tiểu thế giới một chuyến, ba gã trưởng lão còn lại đều chưa xuất quan, Lục Ly tất nhiên không dám động.
Không nắm chắc tám phần thì hắn cũng không dám xằng bậy, hắn không thể vì cứu người mà để người ta đi chịu chết, điều này đối với đám người Dạ Tra, Minh Vũ là không công bằng.
Thời gian từ từ trôi qua, lại qua hai ngày, bên Bạch Đế Sơn truyền tin quang mang của hộ sơn đại trận càng lúc càng ảm đạm, tùy thời từng lúc đều có nguy hiểm bị phá mở.
Lục Ly như ngồi trên đống lửa, hắn đi qua đi lại trong đại điện ở Lạc Thần Thành, chờ đợi kỳ tích xuất hiện. Hoặc là chờ đợi tin tức Bạch Đế Sơn bị phá, toàn bộ người bị đồ sát truyền đến.
Vào lúc hoàng hôn!
Trên Lạc Thần Thành có bốn bóng đen bay tới, giống như u hồn thổi qua quảng trường trong thành, nhảy vào trong đại điện chỗ Lục Ly.
Trong mắt Minh Vũ và Vũ Hóa Thần đang đứng sau lưng Lục Ly lập tức có quang mang sáng rực, Dạ Tra ở một bên khác thì cười ha ha:
- Tốt, tốt lắm, đều đột phá rồi.
Bốn người mặc áo đay quần đay, trên mặt là một mảng mơ hồ hiện ra phía trước Lục Ly, toàn bộ khom người nói:
- Tham kiến công tử!
- Lại có thêm ba Quân Hầu cảnh!
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần nhìn nhau, hai người đều thầm kinh hãi. Trong bốn người này có một người là bọn Dạ Kiêu có thể thăm dò ra, khí tức của ba người khác thì rất xa lạ.
- Được, tốt lắm.
Lục Ly mừng rỡ, mấy trưởng lão của Thanh Loan tộc không lãng phí Thăng Long Thảo của hắn, năm người đều đột phá Quân Hầu cảnh, hiện tại dưới tay hắn đã có bảy Quân Hầu cảnh.
Ánh mắt hắn đột nhiên nhìn về phía Vũ Hóa Thần, nói:
- Vũ Hóa Thần, hiện tại những người của chúng ta đã có thể tới Bạch Đế Sơn chưa? Ta chỉ muốn cứu Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương, hai người đó là bằng hữu cta!
Vũ Hóa Thần trở nên trầm ngâm, một lát sau hắn lên tiếng:
- Nếu ngươi muốn bảo vệ Bạch gia, ta nhận định là rất khó, Đỗ Tranh rất có khả năng sẽ ra tay, chúng ta vẫn không có phần thắng. Nhưng nếu ngươi chỉ muốn cứu hai người, ta nghĩ hy vọng vẫn là rất lớn, Đỗ Tranh chắc sẽ có cố kỵ. Nếu... Thiếu chủ ngươi nói ra thân phận, cứu người sẽ tuyệt đối không thành vấn đề.
- Không thể nói ra Thân phận!
Lục Ly nói một cách vô cùng khẳng định, ánh mắt hắn lại hướng về phía Dạ Tra:
- Dạ tộc trưởng, ngươi có thể chống đỡ được Quân Hầu cảnh đỉnh phong không? Đỗ Tranh chắc đã cảm ngộ áo nghĩa ngũ phẩm hoặc là lục phẩm.
Dạ Tra trầm mặc một lát, gật đầu nói:
- Nếu công tử khẳng định muốn làm như thế, vậy thì không thành vấn đề. Ta có thể ngăn cản một lát, ít nhất thì hắn cũng không giết được ta.
- Tốt!
Lòng tin của Lục Ly tăng mạnh, có Dạ Tra ngăn cản Đỗ Tranh, bên hắn còn có sáu Quân Hầu cảnh, chẳng lẽ lại không đấu lại được bốn người Đỗ Hành, Tử Hoàn Ninh?
Hắn quát lớn:
- Bùi An, lăn vào đây!
Bùi An rất nhanh liền từ Bên ngoài xông vào, Lục Ly hạ lệnh:
- Lập tức mở truyền tống trận, chúng ta muốn tới Thiên Ngục Thành. Ngoài ra các ngươi đều tới Huyết Sát Đảo, nếu không đối kháng được kẻ địch xâm nhập, các ngươi trước tiên cứ tản ra tránh né, chờ ta trở lại.
- Tuân mệnh!
Bùi An hiện tại vô cùng nghe lời Lục Ly, lập tức lĩnh mệnh đi xuống, Lục Ly vung tay lên nói:
- Đi thôi, tới Thiên Ngục Thành.
Minh Vũ có chút do dự hỏi:
- Thiếu chủ, hay là... Ngươi đừng đi, chúng ta sẽ tận lực hoàn thành nhiệm vụ.
- Sai rồi!
Vũ Hóa Thần lại nói:
- Thiếu chủ phải đi, vào thời khắc mấu chốt nói không chừng có thể ngăn được Đỗ Tranh.
Minh Vũ nghĩ nghĩ một chút rồi không nói nữa, Lục Ly đã xông ra ngoài. Bùi An ở bên ngoài sai người mở truyền tống trận, tám người Lục Ly nhảy vào trong truyền tống trận.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!