Trên lôi đài, Tiêu Trần và Hoa Trạch đứng đối diện nhau. Hoa Trạch nhìn về phía Tiêu Trần, thản nhiên nói:
“Ta không ngờ người đánh trận cuối cùng với ta lại là ngươi. Ta càng không ngờ rằng, mấy câu nói đùa trước đó lại trở thành sự thật."
Trước đây Hoa Trạch đã từng nói với Tiêu Trần rằng, ta hy vọng có thể gặp được ngươi trên lôi đài. Vốn dĩ câu nói này của Hoa Trạch chỉ là một lời nói đùa mà thôi. Bởi vì từ trước đến nay hắn ta luôn cho rằng đối thủ của mình chính là Cố Linh Dao. Nhưng không ai ngờ rằng một câu nói đùa như thế lại có ngày trở thành sự thật, hắn ta và Tiêu Trần thật sự gặp nhau trên lôi đài.
Nghe thấy loi này của Hoa Trạch, tren mat Tieu Trần hiện lên một nụ cười bất đắc dĩ:
“Ta cũng không muốn thế, nhưng không còn sự lựa chọn nào khác. Cố sư muội muốn để ta đối phó với khúc xương cứng là ngươi."
"Ha ha! Vậy ngươi cảm thấy mình có thể gặm được khúc xương này không?"
Nghe Tiêu Trần ví bản thân mình với khối xương cứng, Hoa Trạch không những không tức gian mà ngược lại hắn ta còn cười vô cùng vui vẻ.
Trong tiếng cười tràn đầy sự tự tin kia còn ẩn giấu một sự lạnh lùng khó có thể phát giác. Tiêu Trần cũng không thèm quan tâm đến sự cười chê của Hoa Trạch, hắn nói:
“Mặc dù có hơi phiền phức nhưng nếu ta quyết tâm muốn gặm thì nhất định sẽ gặm hết khúc xương này."
Từ đầu đến cuối, Hoa Trạch không hề đặt Tiêu Trần trong mắt, nhưng giờ khắc này Tiêu Trần lại nói hắn có thể gặm được khúc xương cứng này, ý ở trong lời nói chính là Tiêu Trần chắc chắn có thể chiến thắng được Hoa Trạch.
Trong mắt Hoa Trạch hiện lên một tia lãnh ý. Một người mà Hoa Trạch hắn chưa từng để vào trong mắt lại dám nói sẽ đánh bại được hắn, trong lòng hắn lập tức dâng lên một luồng khí lạnh. Hoa Trạch nhìn chẳm chằm vào Tiêu Trần, gắn từng chữ từng chữ một.
"Được, được lắm! Vậy để ta xem xem, ngươi làm thế nào để gặm hết khúc xương cứng là ta."
Dứt lời, Hoa Trạch ra tay trước, trực tiếp đánh ra một quyền. Thấy thế Tiêu Trần cũng không có ý định tránh né, đồng thời cũng đánh ra một quyền.
Hai người không hề thi triển võ kỹ, nắm đấm của hai người hung hăng va mạnh vào nhau, một tiếng “bốp" trầm đục vang lên, Hoa Trạch và Tiêu Trần đồng thời lui ra sau mấy bước, nắm đấm của hai người mạnh mẽ va chạm vào nhau, không phân rõ thắng bại.
Trong mắt Hoa Trạch lóe lên một tia phức tạp, mặc dù cú đấm vừa rồi chỉ để thăm dò mà thôi nhưng hắn ta buộc phải thừa nhận một điều rang, thực lực của Tiêu Trần đã khiến hắn ta cảm thấy khiếp sợ. Tại sao trước đây hắn ta lại không biết Thiên Tề Tông có một nhân vật có thực lực như vậy chứ?
Có điều cũng không thể trách Hoa Trạch không biết Tiêu Trần được. Mặc dù hiện tại than phan của Tiêu Trần là tôn tử Vương Hoan của Đại trưởng lão Thiên Tề Tông nhưng đối với Hoa Trạch mà nói, người có thể lọt vào mắt hắn ít nhất cũng phải là Kiêu Vương. Trước đây Vương Hoan chỉ là một vị thiếu gia ăn chơi chác táng, cho dù hắn ta có thân phận là tôn tử của Đại trưởng lão thì Hoa Trạch cũng không muốn quan tâm, vì vậy tất nhiên Hoa Trạch không thèm để ý đến người như Vương Hoan rồi.
"Được, được lắm! Mặc dù thực lực của ngươi đã vượt qua dự đoán của ta nhưng cũng chỉ thế mà thôi, ngươi sẽ không thay đổi được gì đâu."
Hoa Trạch lớn tiếng quát, lúc này phía sau lưng hắn ta từ từ xuất hiện một vòng Liệt Nhật Hư Ảnh.
Liệt Nhật Hư Ảnh hiện lên vô cùng rõ ràng. Cũng giống như Cố Linh Dao, Hoa Trạch đã tu luyện Thanh Dưong Chiến Thân đến Tinh Thông Chi Cảnh, thậm chí Thanh Dương Chiến Thân của han ta còn mạnh hơn Mãnh Hổ Bôn Hành của Cố Linh Dao một phần, dường như chỉ còn một bước nhỏ nữa thôi là hắn ta sẽ đột phá Hoàn Mỹ Chi Cảnh.
Võ kỹ thiên cấp thượng phẩm rất khó tu luyện, nhưng mỗi một lần tiến bộ thì uy lực của nó sẽ tăng trưởng với phạm vi vô cùng lớn.
Tào Hòa ở dưới loi đai thay Hoa Trạch trực tiếp thi triển Thanh Dương Chiến Thân thì lập tức nói với giọng đầy lo lắng:
"Cố sư muội, làm sao Vương Hoan sư đệ có thể ngăn cản được chiêu này? Tên Hoa Trạch này được xưng là người mạnh nhất quận Đan Dương đấy."
“Muội cũng không biết nữa, nhưng nếu ngay cả huynh ấy cũng không đỡ được thì không ai ở Thiên Tê Tông có thể đỡ được đâu." Nghe xong lời này của Tào Hòa, trong lòng Cố Linh Dao cũng cảm thấy lo lắng.
Cố Linh Dao không biết Tiêu Trần có thể ngăn cản được chiêu kia của Hoa Trạch hay không nhưng nàng ta biết rõ, nếu ngay cả Tiêu Trần cũng không đỡ được thì Thiên Tề Tông có thua cũng không có gì phải oán trách. Bởi vì nếu Cố Linh Dao lên đài thì cũng không phải là đối thủ của Hoa Trạch, về điểm này Cố Linh Dao đã thừa nhận rất nhiều lần rồi.
Thực lực của Tiêu Trần rất mạnh, điều này là do trực giác trời sinh nói cho Cố Linh Dao biết. Nhung rot cuoc Tieu Trần mạnh bao nhiêu thì Cố Linh Dao cũng không biết, bởi vì nàng ta chưa từng ra giao đấu với Tiêu Trần lần nào. Nhưng dù thế nào đi nữa, hôm nay nếu muốn đánh bại Hoa Trạch thì chỉ còn cách dựa vào Tiêu Trần mà thôi.
Sau khi thi triển Thanh Dương Chiến Thân thì khí tức toàn thân của Hoa Trạch cũng tăng lên đến cực hạn, chỉ một cái phất tay cũng mang theo uy thế khiến người ta khiếp sợ. Nếu so sánh với bốn tên đệ tử Thanh Dương Tông trước đó thì thực lực của Hoa Trạch thực sự mạnh hơn rất nhiều.
Trên mặt Hoa Trạch vẫn là nụ cười thản nhiên như trước, hàn quang trong mắt lóe sáng, ngay khi nạp giới trên tay hắn ta lóe lên thì một thanh trường đao đột nhiên xuất hiện trong tay Hoa Trạch. hắn ta không hề do dự, lập tức chém ra một đao, đao quang mang mãnh liệt như tia chớp phóng thẳng về phía Tiêu Trần.
Tiêu Trần cũng không dám khinh thường một đao này của Hoa Trạch, hắn đã đoán được đây chắc chắn sẽ là một trận đánh vô cùng ác liệt. Bởi vì thực lực của Hoa Trạch còn cao hơn cả cái tên Dương Hằng của Thiên Phong Thánh Tông, hơn nữa Dương Hằng cũng không giỏi chiến đấu.
Tiêu Trần cũng xuất ra Xích Phong kiếm, hắn giơ kiếm nhảy lên, một đạo kiếm quang mãnh liệt phóng ra, lập tức va mạnh vào đao quang của Hoa Trạch.
Chỉ có điều Hoa Trạch đã thi triển Thanh Dương Chiến Thân nên lực công kích của hắn ta ta đã tăng lên vô cùng mạnh mẽ, vì vậy trong chiêu giao đấu lần này, rõ ràng Tiêu Trần đã rơi vào thế hạ phong.
Mặc dù Tiêu Trần không bị thương nhưng hắn phải lùi về sau năm bước mới dừng lại.
Một chiêu này đã khiến Tiêu Trần rơi vào thế hạ phong. Hoa Trạch cũng không dừng lại mà thừa thắng xông lên. Thấy vậy, Tiêu Trần cũng không hề do dự, lập tức thi triển Mãnh Hổ Bôn Hành.
Khi nhìn thấy một con Mãnh Hổ Hư Ảnh màu đen từ từ ngưng tụ sau lưng Tiêu Trần thì sắc mặt của Cố Khải ngồi trên đài cao và Cố Linh Dao đang ở dưới lôi đài đều lập tức thay đổi.
Cố Khải chỉ mới truyền thụ chiêu Mãnh Hổ Bôn Hành này cho Tiêu Trần từ nửa tháng trước mà thoi. Chỉ trong thoi gian nửa thang mà Tiêu Trần đã tu luyện thành công chiêu này rồi sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!