Đã thua hai trận liên tiếp rồi, có thể nói ra ra quân không được thuận lợi lắm. Tiếp theo tên đệ tử thứ ba của Thanh Dương Tông lên sàn đấu. Lần này Tào Hòa rất tự giác đứng dậy, hắn ta ngoảnh đầu lại nhìn về phía Cố Linh Dao và Tiêu Trần rồi nói.
"Sư muội, sư đệ, để ta lên đánh trận này đi."
Tiêu Trần nghe thấy Tào Hòa nói như thế thì im lặng không nói năng gì cả, con Cố Linh Dao thì gật đầu nói:
“Mọi việc trông cậy cả vào Tào sư huynh."
Hai trận đấu trước có thể nói là Thiên Tề Tông chủ động bỏ cuộc trước. Ba trận đấu tiếp theo mới thật sự là trận quyết chiến. Tào Hòa bước lên sàn đấu, phù trận lại được khởi động lại một lần nữa. Hai người đứng đối diện nhau, cứ đối diện như thế. Cho dù là Tào Hòa hay là đệ tử của Thanh Dương Tông thì đều rất quen thuộc, bởi vì bọn họ đã từng đánh nhau với nhau không biết bao nhiêu lần rồi, hai bên đều có thắng bại.
Đệ tử của Thanh Dương Tông nhìn Tào Hòa bằng ánh mắt bình tĩnh, hắn ta cũng biết bắt đầu từ lúc này trận chiến thật sự mới được bắt đầu. Vì thế tên đệ tử này khẽ mỉm cười rồi nói:
"Tào Hòa, nếu như trận này bên ngươi còn thua nữa thì Lưỡng Tông thịnh hội sẽ kết thúc."
"Nhưng tiếc là ta sẽ không thua trận chiến này đau." Nghe thấy tên đệ tử Thanh Dương Tông nói như thế thì Tào Hòa nhẹ nhàng trả lời lại.
Sự tự tin được thể hiện rất rõ qua giọng nói của hắn ta, và bọn họ cũng không hề bị ảnh hưởng từ hai trận thua lúc trước cả. Dù sao thì bọn họ cũng đã chuẩn bị xong từ trước rồi, mọi thứ còn phải xem trận ba trận chiến sau này.
Tào Hòa vừa dứt lời, hắn ta chọn ra tay trước, vừa ra tay là thi triển toàn bộ sức lực, mọi người chỉ thấy có một bóng mờ mãnh hổ xuất hiện đằng sau lưng Tào Hòa mà thôi.
"Mãnh Hổ Bôn Hành ... " Vừa ra tay là dốc hết toàn lực, nhìn thấy bóng mờ Mãnh Hổ phía sau Tào Hòa những người quyền quý ở Thiên Lang Đế Quốc cũng hơi ngây người ra.
Cũng chẳng có cách nào khác bởi vì danh tiếng của Mãnh Hổ Bôn Hành thật sự quá lớn, nó đã trở thành trấn tông chi bảo của Thiên Tê Tông. Có thể nói rằng Mãnh Hổ Bôn Hành chính là một trong số võ kỹ mạnh nhất của cả quận Đan Dương này. Cũng chỉ có quái kỹ trong truyền thuyết thì mới có thể đấu được với nó nhưng mà đáng tiếc ở khắp quận Đan Dương này làm gì có sự tồn tại của quái kỹ cơ chứ.
Nhìn thay Tao Hoa vừa ra tran ma đa thi trien Manh Ho Bon Hanh, trong mắt tên đệ tử Thanh Dương Tông giao chiến với hắn ta ẩn chứa sự nghiêm túc, hắn ta cũng không hề do dự mà thi triển võ kỹ trấn tông của Thanh Dương Tông.
Phía sau có một luồng sáng đang không ngừng ngưng tụ lại. Thiên Tề Tông có Mãnh Hổ Bôn Hành, tất nhiên Thanh Dương Tông cũng có được võ kỹ trấn tông của riêng mình, đó chính là Thanh Dương Chiến Thân.
Cũng không phải là thể chất đặc biệt gì cả mà Thanh Dương Chiến Thân chính là một môn võ kỹ Thiên cấp thượng phẩm. Một khi triển khai thì sẽ có một luồng sáng mờ xuất hiện, mà dưới sự giúp đỡ của luồng sáng mờ này lực tấn công của người thi triển sẽ được tăng lên rất nhiều lần. Đồng thời Thanh Dương Chiến Thần này còn có cả tác dụng tăng cường năng lực phòng ngự của bản thân nữa
Mãnh Hổ Bôn Hành đấu với Thanh Dương Chiến Thân, nhìn thấy Tào Hòa và đệ tử Thanh Dương Tông lần lượt triển khai võ kỹ trấn tông của hai đại tông môn, nhất thời mọi người có mặt ở đây đều xôn xao hết cả lên.
Không hề có một chút nghi ngờ nào cả, cho dù là Mãnh Hổ Bôn Hành hay là Thanh Dương Chiến Thân thì đó cũng chính là hai đại võ kỹ mạnh nhất trong quận Đan Dương này. Tuy trong Tam Đại Đế Quốc cũng có võ kỹ thiên cấp nhưng cấp bậc cao nhất cũng chỉ là thiên cấp trung phẩm, còn chưa đạt đến được thiên cấp thượng phẩm.
Dưới sự quan sát của mọi người Tào Hòa ra đòn phủ đầu trước, trong nháy mắt Tào Hòa giống như biến thành một con mãnh hổ xuống núi lao thẳng về phía đối thủ.
Khí the cua Manh Ho Bon Hanh chính la như thế, sau khi thi triển Manh Hổ Bôn Hành xong, mỗi một hành động đều giống như Mãnh Hổ thoát khỏi lồng giam vậy, không thể nào chống đỡ được.
Người còn chưa tới nhưng khí tức khủng bố đã phả thẳng vào mặt rồi. Cảm giác được trên người Tao Hao không ngừng tan ra khí tức khung bố. Tên đệ tử Thanh Dương Tông đang giao chiến với Tào Hòa đấm thẳng một quyền tới. Bóng mờ đằng sau lưng hắn ta tỏa ra ánh sáng chói mắt, đánh ra một quyền này, sức mạnh kinh khủng khiếp khiến cho toàn bộ không gian ở đây đều trở nên vặn vẹo.
Thanh Dương Chiến Thân là võ kỹ tấn công chính thống, còn Mãnh Hổ Bôn Hành lại là vo ky than phap. noi về lực tan cong thì tat nhien Manh Hổ Bôn Hành sẽ không phải là đối thủ của Thanh Dương Chiến Thân. Thế nên khi đối diện với sự tấn công của tên đệ tử Thanh Dương Tông Tào Hòa rất thông minh không chọn đánh liều mà dựa vào tốc độ của Mãnh Hổ Bôn Hành nhanh chóng thoát thân.
Sau khi Tào Hòa tránh được sự tấn công của đệ tử Thanh Dương Tông. Hắn ta lại dựa vào tốc độ của Mãnh Hổ Bôn Hành rồi dứt khoát vòng ra đẳng sau tên đệ tử Thanh Dương Tông đấm mạnh một quyền vào giữa lưng của hắn ta.
Chịu một đòn này của Tào Hòa, tên đệ tử của Thanh Dương Tông phun một ngụm máu tươi ra ngoài, gương mặt của hắn ta tái nhợt hẳn đi. Nhưng mà phản ứng của hắn ta ngược lại rất nhanh nhạy. Sau khi chịu một đòn của Tào Hòa tên đệ tử này nhanh chóng ra đòn phản kích. Hắn ta đưa tay phải ra nắm lấy cổ tay của Tào Hòa rồi kéo mạnh một cái đồng thời ra đòn như long đấm thẳng vào bụng của Tào Hòa.
Vừa ra tay mà hắn ta đã thi triển sức chiến đấu mãnh liệt nhất, khác hẳn với một bên lép vế lúc trước. Trận chiến này Tòa Hòa dốc hết toàn lực để chiến đấu, có thể nói là khiến cho người ta không thể khinh thường được.
Trận chiến hung mãnh lạ thường, hai người trên sàn đấu tung hoành ngang dọc ai cũng dốc hết sức mình để chiến đấu, không giữ lại chút gì cả.
Nhìn thấy một trận chiến kịch liệt đến như thế, một đám quyền quý của Thiên Lang Đế Quốc đứng ở phía dưới đều nhìn chẳm chằm không chớp mắt.
Thực lực của hai người gần như là không thua kém nhau là bao thế nên muốn phân được thắng bại cung la mot chuyen rat kho khan. Suot hon mot canh giò ròng rã, mọi người cũng không nhớ rõ được hai người đó đã đánh với nhau bao nhiêu chiêu thức rồi.
Thời gian dài như thế, cường độ đối kháng lại cao, dù là đối với Tào Hòa hay là tên đệ tử Thanh Dương Tông kia thì đó cũng là sự tiêu hao cực kỳ lớn. Vào giờ phút này, trên người hai người đã xuất hiện không ít những vết thương với đủ loại khác nhau. Đồng thời linh lực trong cơ thể bọn họ cũng đã tiêu hao gần như không còn nữa rồi, vẻ mặt của bọn họ tái mét hơn lúc trước rất nhiều.
“Cũng sắp phân thắng bại rồi đấy." Ngồi ở bên dưới sàn đấu, phần lớn thời gian Tiêu Trần đều chú ý tới Huyết Lang Vương, nhưng vào lúc này Tiêu Trần lại quay đầu lại nhìn Tào Hòa ở trên sàn đấu rồi mới chậm rãi nói một câu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!