Lọc Truyện

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Tiêu Trần đảo mắt nhìn năm đệ tử dự thi của Thanh Dương Tông, rốt cuộc cũng hiểu ra vì sao Thiên Tề Tông bại trận ba lần liên tiếp trước Thanh Dương Tông trong Lưỡng Tông thịnh hội.

Không còn cách nào. Thực lực của Thanh Dương Tông chỉ cần liếc mắt đã thấy đè bẹp Thiên Tề Tông. Cùng là năm đệ tử dự thi mà Thiên Tề Tông chỉ có ba Kiêu Vương, bao gồm cả bản thân hắn. Trái lại, năm đệ tử dự thi của Thanh Dương Tông ai nấy đều là Kiêu Vương.

Đệ tử hai bên đánh giá lẫn nhau. Vào lúc này, một đệ tử bên phía Thanh Dương Tông chậm rãi đi đến trước mặt Cố Linh Dao, tươi cười nhìn nàng, gọi:

“Linh Dao."

Hắn ta tên là Hoa Trạch, là thiếu tông chủ của Thanh Dương Tông, phụ thân hắn ta chính là tông chủ Thanh Dương Tông.

Đối diện với vẻ mặt tươi cười của hắn ta, tuy Cố Linh Dao cũng nở nụ cười nhưng trông rất gượng ép.

"Hoa Trạch sư huynh." Nàng cười gượng đáp lời hắn ta.

Bởi vì vấn đề thân phận, cũng trạc tuổi nhau nên có thể nói hai người đã quen biết nhau từ nhỏ. Hơn nữa, hắn ta vẫn luôn theo đuổi nàng ta. Đương nhiên, hắn ta theo đuổi nàng ta vì tình yêu hay là lí do nào khác thì không ai biết được, nhưng có lẽ phần nhiều là vì thân phận của nàng ta.

Dù sao thì nang cung chính la đai tieu thu của Thien Te Tong, neu co the nam nàng ta trong lòng bàn tay vậy thì Thiên Tề Tông cũng sẽ là của hắn ta. Sau này, Thanh Dương Tông thâu tóm Thiên Tê Tông, trở thành đại tông môn duy nhất ở quận Đan Dương là hoàn toàn có thể.

Lúc ở trên xe ngựa, Cố Linh Dao đã từng nhắc đến với Tiêu Trần rằng trong số những đệ tử dự thi của Thanh Dương Tông có một người đến nàng ta cũng không phải là đối thủ. Người đó chính là Hoa Trạch.

Thân là thiếu tông chủ của Thanh Dương Tông, Hoa Trạch cũng không khiến cha mình phải mất mặt, từ nhỏ đến lớn đều triển lộ thiên phú và thực lực kinh người. Cho đến nay, hắn ta được công nhận là đệ nhất trong lứa trẻ ở quận Đan Dương, ngay cả Cố Linh Dao cũng chỉ có thể ngậm ngùi đứng ở vị trí thứ hai.

Tiêu Trần nở nụ cười nhìn hắn ta bắt chuyện với nàng ta rồi cũng không có hứng thú nghe hai người nói gì. Sau khi đánh giá năm đệ tử dự thi của Thanh Dương Tông một phen, hắn lập tức chuẩn bị đứng một bên chờ đợi. Nhưng mà lại bị nàng ta lôi kéo khiến hắn cảm thấy hơi bất đắc dĩ.

Hoa Trạch cũng đã chú ý đến người thanh niên bên cạnh nàng, nói chuyện phiếm một lúc, hắn ta bất chợt nhìn về phía Tiêu Trần.

Từ khi bắt đầu, hắn ta đã để ý thấy tay Cố Linh Dao lúc nào cũng níu ống tay áo Tiêu Trần, không cho hắn rời đi, hành động này khiến cho hắn ta hơi khó chịu. Nhưng mà hắn ta không bộc lộ ra ngoài, so với Phương Viên thì lòng dạ của hắn ta sâu hơn nhiều.

Dù trong lòng thấy khó chịu với Tiêu Trần, nhưng bề ngoài thì hắn ta vẫn tươi cười hỏi:

"Vị này chắc cũng là đệ tử dự thi của Thiên Tề Tông nhỉ? Làm quen chút đi, ta là Hoa Trạch."

Hắn ta vừa nói vừa mỉm cười, nhưng ngay lúc hắn ta cất tiếng, một đạo linh lực truyền âm cũng vang lên trong đầu Tiêu Trần:

"Xin khuyên một câu, cách Cố Linh Dao xa một chút."

Không cần phải hỏi, linh lực truyền âm này chắc chắn là do Hoa Trạch nói. Ngoài mặt nho nhã lễ độ, nhưng lại ngầm tỏ thái độ. Nghe được linh lực truyền âm của hắn ta, hắn chỉ hơi mỉm cười chứ không để ý đến.

Hắn chỉ vô tình chọc phải Hoa Trạch nhưng cũng không sợ hắn ta. Tuy hắn có thể cảm nhận được một tia nguy hiểm trên người hắn, nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi.

Thấy Tiêu Trần nghe lời cảnh cáo của mình mà không hề biến sắc, trong mắt Hoa Trạch lập tức lóe lên một tia sát ý. Rất hiển nhiên, hắn ta đã ghi hận Tiêu Trần.

Khi hắn ta đang chuẩn bị cất lời, từ trong Hoàng Cung, một nam tử trung niên mặc long bào sải bước đi đến. Người này chính là Hoàng đế Thiên Lang đế quốc.

Bước nhanh đến trước mặt hai người Cố Khải, biểu cảm của Hoàng đế vô cùng nhiệt tình.

Hàn huyên một lúc, Hoàng đế giới thiệu hai người Cố Khải cho những người sau lưng mình. Đầu tiên hẳn phải là Tứ Đại Thân Vương rồi.

Ngay khi Hoàng đế Thiên Lang đế quốc nói ra ba chữ Huyết Lang Vương, Tiêu Trần vẫn luôn dửng dưng bất chợt liếc mắt nhìn về phía Huyết Lang Vương.

Chỉ thấy một người mặc trường bào đỏ như máu, dáng vẻ yểu điệu. Đặc biệt là đôi mắt hình tam giác khiến cho người ta có cảm giác không rét mà run.

Người này chính là Huyết Lang Vương của Thiên Lang đế quốc, kẻ nắm thực quyền của toàn bộ quốc gia này, đồng thời cũng chính là kẻ đáng chết vọng tưởng mẹ của hắn.

Tiêu Trần vốn đều tỏ ra vô cùng bình tĩnh từ ban đầu, vao một khắc đó lại không thể khống chế nổi mà tỏa ra một luồng sát ý từ khắp cơ thể.

Sát ý nồng đậm làm cho Cố Linh Dao và Hoa Trạch đứng bên cạnh hơi sửng sốt. Cố Linh Dao không hề e dè, trực tiếp cầm tay hắn bóp thật mạnh, thế mới khiến cho hắn phục hồi tinh thần lại.

Cuối cùng cũng nhìn thấy Huyết Lang Vương nên ban nãy hắn cơ bản không khống chế được sát ý của bản thân. May mà có Cố Linh Dao bên cạnh nên hắn mới mau chóng tỉnh táo lại.

"Ngươi làm sao vậy?" Ở cùng với Tiêu Trần hơn nửa tháng, đây là lần đầu tiên nàng ta thấy hắn thất thố đến thế, vậy nên ngờ vực hỏi.

Trước câu hỏi của nàng, hắn lắc đầu trả lời:

"Không có gì."

Những việc này rõ ràng không thể nói cho nàng ta biết được. Cố Linh Dao nghe vậy nên cũng không hỏi nhiều, nhưng Hoa Trạch thì nhìn hắn đầy suy tư.

Dựa vào sát khí Tiêu Trần mới phát ra trong lúc lơ đãng, hắn ta biết ngay người này tuyệt đối không thể khinh thường. Bởi vì sát khí nồng đậm như vậy đến bản thân hắn ta cũng không thể làm được.

Thứ sát khí này không phải hiện ra từ hư vô, chỉ có những người tay nhuốm đầy máu tươi mới có được sát khí khủng bố như thế

Hắn ta cũng đã giết không ít người, nhưng đặt tay lên ngực tự hỏi thì luận về sát khí, hắn ta không bằng Tiêu Trần. Từ đó cũng chỉ có một lời giải thích, số người Tiêu Trần đã giết nhiều hơn hắn ta rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận